Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (4)
(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 115 -
Mến Chúa Trong Tha Nhân
Cách đây ít lâu, đài vô tuyến truyền hình Italia đã tung ra một số hình ảnh về những cảnh tra tấn dã man và vô nhân đạo trong các nhà tù ở một quốc gia luôn tự hào là dân chủ tự do và tôn trọng nhân quyền của mình. Những hình ảnh tra tấn dã man đó làm tôi tự hỏi phải chăng nhà tù là nơi hun đúc sự hận thù. Có sức mạnh nào làm thay đổi bầu khí oán thù đó không? Sau đây là kinh nghiệm bản thân của Ðức Tổng Giám Mục Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận, một vị Tổng giám mục đã bị tước đoạt quyền tự do một cách bất công trong nhiều năm bị giam cầm trong nhà tù mà không được xét xử gì cả. Ngài đã chia sẻ như sau:
Trong thời gian bị giam, một đêm tôi bị đau quá, thấy một người lính gác đi qua: "Xin anh thương tình cho tôi thuốc". Anh ta đáp: "Ở đây không có tình thương, chỉ có trách nhiệm". Ðó là bầu khí đè nặng chúng tôi trong trại. Thế rồi vào một đêm đông vì quá lạnh nên tôi không thể nào ngủ được. Trong lúc thao thức run rẩy, tôi nghe như có Chúa tiếng nhắc nhở tôi: "Tại sao con dại thế? Con còn giàu lắm. Con còn mang tình thương Chúa Giêsu trong mình con. Hãy yêu thương họ như Chúa Giêsu đã yêu thương con".
Sáng hôm sau, tôi bắt đầu yêu thương họ, yêu mến Chúa Giêsu trong họ, tươi cười với họ, trao đổi đôi ba câu nói, khi tiện dịp tôi thường kể cho họ nghe những kinh nghiệm sống của các quốc gia tự do, những câu chuyện đó kích thích tính tò mò của họ và họ đã đặt nhiều câu hỏi và tôi cũng sẵn sàng trả lời cho họ. Dần dần, chúng tôi trở thành bạn, bầu khí nhà giam thay đổi nhiều, quan hệ giữa tôi với họ cũng bắt đầu trở nên tốt đẹp hơn. Tôi quyết tâm sống theo lời Chúa Giêsu dạy: "Ðiều gì con làm cho một người bé mọn nhất trong anh em là làm cho chính Ta".
Cũng trong thời gian bị giam. Có hai anh lính gác đang học tiếng Latinh. Trong bài vở tôi thấy họ học rất tốt. Rồi một hôm, một trong hai người ấy hỏi tôi: "Ông có thể dạy cho tôi một bài hát tiếng Latinh không". Tôi trả lời: "Ðược, có nhiều bài nhưng không biết anh thích bài nào". Anh ấy nói: "Ông cứ hát thử cho tôi nghe, rồi tôi sẽ chọn", và rất lạ lùng, anh đã chọn bài Veni Créator Spiritus. Tôi đã chép trọn cả bài cho anh ta và anh đã thuộc lòng. Mỗi ngày vào khoảng 7 giờ sáng, tôi nghe anh chạy từ thang gỗ ra sân tập thể dục rồi múc nước vừa tắm vừa hát "Veni Créator Spiritus. . ." Nghe anh hát, lòng tôi không khỏi xúc động. Làm sao mỗi sáng trong nhà tù cộng sản lại được một anh cán bộ hát Kinh Veni Créator Spiritus cho mình nghe.
Quý vị và các bạn thân mến,
Sự thay đổi bầu khí và mối liên hệ trong nhà tù là chứng tích của sức mạnh giải phóng do Tình Yêu của Chúa Giêsu làm nên. Thật vậy, ở đâu có tình yêu thương, ở đó có vui tươi, sự an bình, bởi vì có Chúa Giêsu hiện diện và ngự trị, bởi vì cùng mang một đồng phục, cùng nói một ngôn ngữ của đức bác ái. Ðức ái liên kết mọi người nên một, đạp đổ mọi biên giới của hận thù đố kỵ và nghi ngờ. Bác ái chính là chứng tích để nhận ra chúng ta là môn đệ của Chúa Giêsu. Ðó là dấu hiệu tuy rẻ tiền nhưng lại khó tìm.
Bản tính con người hạn hẹp yếu đuối dễ sai lầm và sự sai lầm lớn nhất là không nhìn thấy Chúa Kitô hiện diện nơi người khác. Có những người chỉ khám phá ra điều đó trong ngày cuối đời. Thật quá muộn màng, Chúa Giêsu đã bị bỏ rơi trên Thập giá và còn tiếp tục bị bỏ rơi trong mỗi anh em đang đau khổ trong ngục tù, trong cảnh cô đơn đói rách, trong mọi góc đường xó chợ.
Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho con một trái tim bén nhạy để con biết tìm gặp Chúa trong những anh em đang đau khổ. Có thể là trong xóm làng nhỏ hẻo lánh nghèo nàn rải rác khắp các lục địa hầu như ở bên lề lịch sử cũng như trong những đô thị mánh mung, nơi mà hàng triệu triệu người sống chen chúc lẫn nhau mà như những người xa lạ.
Lạy Chúa, xin hãy cho con con tim của Chúa, để con yêu thương anh em xung quanh con thật nhiều. Amen.