Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (4)
(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 94 -
Phục Vụ Là Hạnh Phúc
Truyện cổ dân tộc Pháp có thuật lại câu chuyện sau đây:
Một hôm người đầy tớ trung thành của nhà vua đi dạo trong một khu vườn gần lâu đài nhà vua, chẳng may chân ông bị vấp vào một khúc gỗ bị che khuất bởi những lá khô, ông té nhào và lăn xuống dưới chân một ngọn đồi gần đó. Cũng may mắn cho ông bởi vì thân xác ông vẫn còn được an toàn. Ðứng dậy, ông nhận ra dưới chân ông có một vật gì, cúi xuống nhìn kỹ ông thấy đó là một cái đèn. Sau khi lau chùi bụi đất dính đầy cây đèn, ông nghe như có tiếng nói bên tay:
- Ông quả là người may mắn. Ðây là cây đèn thần. Ông đã tận tâm làm việc cho tới nay, và bây giờ bất cứ ông ước nguyện điều gì thì sẽ được mãn nguyện. Tuy nhiên, ông phải cẩn thận vì ông chỉ được có một ước nguyện và chỉ một lần mà thôi.
Người đầy tớ của nhà vua vui mừng sung sướng nói:
- Suốt đời tôi là người phục vụ, và mọi người đều biết tôi là đầy tớ của nhà vua. Vậy tôi chỉ ao ước một điều là trông thấy ai thì người đó sẽ phục vụ tôi.
Quả thật, ước sao được vậy. Khi vừa về tới cung điện đã có người đứng chờ sẵn và cởi nón cho ông, tới bữa ăn có người bưng lên tận tay ông, quần áo đã có người may vá giặt giũ tươm tất. Nói tóm lại, mọi chuyện đều có người làm cho ông và ông không còn được làm bất cứ việc gì nữa.
Trong tháng đầu tiên với cuộc sống mới mẻ ông cảm thấy vui vui. Sang tháng thứ hai ông bắt đầu cảm thấy khó chịu, và đến tháng thứ ba thì ông cảm thấy không còn chịu đựng được nữa. Ông ta liền trở vào rừng để tìm kiếm thần đèn và xin trả lại điều ước nguyện. Ông nói:
- Tôi đã khám phá ra rằng: Ðược người khác hầu hạ trong mọi sự hẳn không phải là điều vui sướng như tôi tưởng. Tôi ước ao được trở lại nghề cũ của tôi khi trước và tiếp tục làm người đầy tớ trung thành của nhà vua.
Thần đèn đáp:
- Rất tiếc là tôi không thể nào giúp ông được, tôi chỉ được quyền ban tặng cho mỗi người một ước nguyện mà thôi.
Người đầy tớ tha thiết nài nỉ thêm:
- Có lẽ thần không hiểu được điều tôi muốn nói, tôi chỉ ước ao được phục vụ mà thôi. Tôi cảm thấy hạnh phúc hơn khi phục vụ người khác thay vì được người khác phục vụ trong mọi việc.
Một lần nữa thần đèn buồn rầu lắc đầu và người đầy tớ chỉ còn biết quỳ gối van lơn kêu xin:
- Xin thần thương giúp, chẳng thà xuống hỏa ngục còn hơn là không được phục vụ.
Thần đèn buồn rầu đáp:
- Này ông bạn, ông tưởng mình đang ở đâu trong suốt ba tháng qua, không phải là trong hỏa ngục rồi đó sao?
Quý vị và các bạn thân mến,
Câu chuyện thần thoại trên đây diễn tả một chân lý sâu xa rút từ kinh nghiệm thực tế của những người khôn ngoan qua mọi thời đại. Bản tính con người bị tổn thương bởi tội lỗi và ích kỷ là hướng về bản thân, là về những gì tiện lợi cho mình, ai ai cũng thích được ăn trên ngồi trước, muốn được cai trị người khác và được người khác phục vụ hầu hạ... Trong mầm mống ích kỷ đó đã gây nên thảm cảnh tranh chấp, kỳ thị và chiến tranh tương tàn nhiều khi giữa anh em trong cùng một gia đình.
Chúa Giêsu là thầy dạy khôn ngoan nhất đã khẳng định giá trị cao trọng của tinh thần phục vụ khi Người tuyên bố: "Anh em biết các thủ lĩnh lấy quyền mà thống trị dân, những người làm lớn dùng uy quyền mà cai trị dân. Với anh em thì không được như vậy, ai muốn làm lớn giữa anh em thì phải làm người phục vụ anh em, và ai muốn làm đầu trong anh em thì hãy làm đầy tớ anh em. Cũng như Con Người đến không phải để được phục vụ, nhưng là để phục vụ và hiến mạng sống để làm giá trị cứu rỗi. (Mt.20:25-28)
Lạy Chúa, Chúa biết rõ bản tính yếu đuối con người chỉ thích sống an nhàn, sợ kham khổ, trốn tránh cố gắng, chỉ muốn được phục vụ.
Xin giúp con khử trừ tính ích kỷ là gốc rễ của mọi tội lỗi và thói hư nết xấu.
Xin giúp con biết can đảm mạo hiểm vào con đường phục vụ, biết chấp nhận mọi hậu quả của sự liều lĩnh, của sự phục vụ để rồi cảm nghiệm được sự an bình tự do phục vụ và tránh được mọi thứ nhàm chán ê chề của lòng ham muốn được phục vụ. Amen.