Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (4)
(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 77 -
Chết Vì Tham
Câu chuyện về một người quản gia của một ông chủ giàu có nhất vùng được kể lại như sau:
Một hôm, ông chủ muốn thưởng công cho người quản gia và nói với ông như sau:
- Anh đã làm quản gia cho tôi rất lâu, hầu như gần hết trọn cả cuộc đời, giờ đây, tôi muốn thưởng công cho anh như thế này. Là ngày mai, từ lúc mặt trời mọc cho tới lúc mặt trời lặn, anh hãy đi bộ dọc ngang cánh đồng của tôi, tất cả phần đất nào nằm trong mức đường của anh đi thì sẽ thuộc về anh và chỉ thuộc về anh mà thôi, không được chuyển nhượng cho kẻ khác.
Quá vui mừng vì đề nghị bất ngờ của ông chủ, người quản gia già kia thao thức mãi suốt đêm gần như không ngủ được chút nào chỉ mong sao cho trời mau sáng để thi hành việc chiếm lấy đất cho thật nhiều.
Mặt trời chưa mọc mà ông đã sẵn sàng mọi sự và ngồi chờ nơi lằn ranh. Vừa thấy ánh mặt trời mọc lên, ông vội vàng bước đi ngay. Ði mãi, đi thật nhanh có thể, không dừng lại để nghỉ uống nước hay dùng bữa trưa. Vì muốn đi cho thật xa, chiếm nhiều đất, không ngủ ban đêm, không ăn uống ban ngày, tuổi già làm sao chịu đựng nổi, nhưng người quản gia kia thầm nghĩ là sẽ ăn ngủ bù lại vào ngày mai, hôm nay phải tranh thủ chiếm cho thật nhiều đất, phải đi thật xa thì mới có lợi. Trời về chiều, lòng tham càng mãnh liệt, ông muốn bước thật nhanh, nhanh hơn, nhưng mà phải làm sao cho mặt trời đừng lặn, ngược với điều mong ước của hôm qua mong cho trời mau sáng. Nhưng đùng một cái, người quản gia quá lao lực, ngã lăn ra bất tỉnh vì kiệt sức và đói khát, rồi chết luôn không được hưởng gì cả.
Quý vị và các bạn thân mến,
Tham thì thâm, lòng tham của con người thật là vô cùng nguy hiểm, nó có thể làm cho con người mất cả lương tri và lý trí, gây hại cho người và cho cả chính bản thân nữa. Trong Phúc Âm của Thánh Luca 12, 16-21, Chúa Giêsu có kể dụ ngôn về người lo thu tích của cải thật nhiều để rồi có thể hưởng thụ sau đó và Ngài gọi người đó là "đồ ngu, nội trong đêm nay ta sẽ đòi lại mạng ngươi thì những gì người sắm sẵn đó sẽ về tay ai" và Chúa Giêsu kết luận dụ ngôn như sau: "Ấy kẻ nào lo thu tích của cải cho chính mình mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa thì số phận cũng giống như thế đó". (x. Lc 12:16-21)
Thánh Phaolô cũng khuyên Timôtê, hãy đề ra cho những kẻ giàu có lý tưởng sống đẹp lòng Chúa như sau:
"Những người giàu có ở trần gian này, con hãy truyền cho họ đừng tự cao, tự đại, cũng đừng đặt hy vọng vào của cải phù vân, nhưng vào Thiên Chúa là Ðấng cung cấp dồi dào mọi sự cho chúng ta hưởng dùng. Họ phải làm việc thiện và trở nên giàu có về các việc tốt lành, phải ăn ở rộng rãi, sẵn sàng chia sẻ. Như vậy họ sẽ tích trữ cho mình vốn liếng vững chắc cho tương lai để được sự sống thật." (1Timôthê 6:17-19)
Thánh Phaolô trong thư gửi các tín hữu Do Thái chương 13, 5-6 cũng khuyên những người giàu có đừng tham tiền nhưng tin tưởng vào sự chăm sóc của Thiên Chúa như sau:
"Trong cách ăn ở, anh em đừng có ham tiền, hãy coi những gì mình đang có là đủ, vì Thiên Chúa đã phán: "Ta sẽ không bỏ rơi con, Ta sẽ không ruồng bỏ con đến nỗi chúng ta có tin tưởng mà nói: Có Chúa ở trong tôi mà bênh đở, tôi chẳng sợ gì. Hỏi người đời làm chi được tôi". (Dothái 13:5-6)
Lạy Chúa, xin giúp chung con có một thái độ sống với những vật chất Chúa ban cho.
Xin cho chúng con biết dùng chúng trong tinh thần cảm tạ Chúa, sẵn sàng chia sẻ với những anh chị em xung quanh, thực hiện tinh thần liên đới một cách cụ thể trong mọi hoàn cảnh. Amen.