Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (4)
(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 67 -
Niềm Tin Của Tuổi Thơ
Ðơn sơ như trẻ thơ.
Nhà thần bí học nổi tiếng của Ấn Ðộ, ông Ramah Krismas thường kể cho các đệ tử của ông câu chuyện như sau:
Tại một ngôi làng hẻo lánh thuộc bang Bengala, một góa phụ nghèo có một đứa con trai thơ dại ngày ngày phải băng qua một khu rừng để đi học tại một làng bên cạnh. Một hôm đứa bé nói với mẹ:
- Mẹ ơi! Con không dám đi qua khu rừng một mình nữa, mẹ tìm người đi với con được không.
Người mẹ nhìn con ái ngại:
- Con ơi! Nhà ta nghèo quá tìm đâu được tiền để thuê người đưa đón con đi học, con hãy nói với anh Krishna. Anh Krishna là thần của khu rừng đó thế nào anh Krishna cũng giúp con.
Tin lời mẹ, ngày hôm sau, khi băng qua khu rừng đứa bé đã kêu thần Krishna đưa nó đi học và đón nó trở về khi tan trường.
Ngày nọ, nhân ngày sinh nhật của thầy giáo, thấy các bạn chuẩn bị quà cáp cho thầy, đứa bé cũng xin mẹ giúp nó làm một món quà cho thầy. Một lần nữa, người đàn bà chỉ biết than thở với con:
- Con ơi! Nhà ta nghèo quá lấy đâu ra tiền để mua quà cho thầy, con cứ nói với anh Krishna thế nào anh Krishna cũng giúp con.
Thật thế, trên đường đến trường đứa bé đã được thần Krishna chuẩn bị cho một món quà để mừng sinh nhật của thầy. Hôm đó thầy giáo hân hoan đón nhận không biết bao nhiêu quà của học sinh, nhưng nhìn món quà đơn sơ của cậu bé, thầy không muốn mở ra mà lại sai người đầy tớ trong nhà mang xuống bếp, thì ra đó chỉ là một gói sữa tươi, người đầy tớ mở bọc ra để cho sữa vào chai nhưng bọc sữa vẫn cứ tràn đầy, hết chai này đến chai khác mà bọc sữa vẫn còn nguyên vẹn. Chứng kiến phép lạ, thầy giáo cho gọi đứa bé đến để tìm hiểu nguyên do, đứa bé nhắc đến tên người anh Krishna trong khu rừng. Không tin ở phép lạ, thầy giáo muốn xem cho bằng được ai là anh Krishna. Nó đưa thầy giáo và các bạn đến khu rừng và gọi tên thần Krishna. Nhưng mặc cho đứa bé lớn tiếng gọi, mọi người chỉ nghe vọng lại tiếng của nó mà thôi, đứa bé đành phải khóc lóc nài xin:
- Anh Krishna ơi! Nếu anh không đến, mọi người sẽ cho em là một đứa bé nói dối.
Cuối cùng nó nghe tiếng thần Krishna nói với nó rằng:
- Con ơi! Ta không thể hiện đến được, ngày nào thầy con có niềm tin của tuổi thơ và trái tim trong sạch và đơn sơ của con, Ta sẽ hiện đến.
Quý vị và các bạn thân mến,
Tuổi thơ luôn được gọi là tuổi thần tiên bởi vì tuổi thơ biết mơ mộng, tin ở phép lạ. Tuổi thơ tin ở phép lạ bởi vì tuổi thơ có tâm hồn đơn sơ và trong trắng. Ðôi mắt của tuổi thơ như nhìn xuyên suốt mọi sự, do đó, cái nhìn của tuổi thơ không dừng lại ở nghi ngờ, chán nản, thất vọng. Tuổi thơ luôn nhìn thấy cái tuyệt đối. Chúa Giêsu đã đưa trẻ thơ ra làm mẫu mực cho lòng tin yêu và phó thác của con người.
Tin như trẻ thơ là tin trọn vẹn.
Tin như trẻ thơ là nhìn xuyên suốt mọi sự vật để thấy cái tuyệt đối.
Tin như trẻ thơ là có cái nhìn trong sạch.
Chúa Giêsu đã tuyên dương tuổi thơ và tuyên bố: "Phúc cho những ai có lòng đơn sơ và trong sạch như trẻ thơ, vì họ sẽ nhìn thấy Thiên Chúa". (Mt 5:8)
Phải có một tâm hồn đơn thành tín thác như trẻ thơ, con người mới có nhìn được sự hiện diện và tác động của Chúa trong tất cả mọi sự.
Có đơn thành tín thác, con người mới biết đón nhận mọi biến cố trong cuộc sống như hồng ân của Chúa.
Có đơn thành tín thác, con người mới nhìn thấy Thiên Chúa trong tha nhân.
Lạy Chúa, xin ban cho chúng con đôi mắt trong sáng của trẻ thơ, để chúng con nhìn thấy sự hiện diện và tác động của Chúa trong mọi sự.
Xin ban cho chúng con quả tim mới, quả tim không ngừng đập vì tin tưởng và yêu thương. Amen.