Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (4)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 42 -

Ăn Bánh Với Chúa

 

Chuyện xảy ra tại một công viên nọ như sau:

Một cậu bé nghe nói về Chúa, nhưng nó không biết Chúa là ai. Một hôm, nó quyết định tự mình đi tìm gặp Chúa. Với cái cặp nhỏ có đựng một ít bánh và nước ngọt, nó liền tìm đến một công viên bên cạnh nhà.

Vừa bước vào công viên, cậu bé đã gặp ngay một bà lão đang ngồi trên ghế đá, cụ bà say sưa nhìn ngắm mấy con bồ câu đến nhặt thức ăn.

Cậu bé liền đến ngồi bên cạnh bà rồi mở cặp lấy nước và bánh ra, không chút do dự, cậu bé liền lấy nước và bánh mời bà cụ, cụ bà vui vẻ đón nhận và mỉm cười với nó. Nụ cười của bà lão đẹp đến độ cậu bé muốn nhìn lại một lần nữa. Nó liền lấy lon nước ngọt ra và lại mời bà. Một lần nữa bà lão đón nhận và mỉm cười với nó. Chưa bao giờ cậu bé cảm thấy hân hoan bằng lúc này. Cả buổi chiều hôm đó bà cháu ngồi bên nhau chia sẻ từng miếng bánh, mỉm cười với nhau mà không cần phải nói với nhau lời nào.

Chiều đến sợ cha mẹ sốt ruột cậu bé đứng lên ra về, nhưng đi được một quãng nó chợt quay lại chạy đến bá cổ bà lão rồi hôn vào má bà lão. Cụ bà đáp trả cái hôn ấy bằng một nụ cười đẹp hơn bao giờ hết. Về đến nhà, khi cậu bé vừa mở cửa bước vào nhà, người mẹ nhận ra ngay trên mặt nó niềm vui mà bà chưa từng thấy bao giờ. Người mẹ liền hỏi con:

- Hôm nay con làm gì mà vui thế?

Nó đáp:

- Hôm nay con đã ăn uống với Chúa.

Người mẹ ngỡ ngàng chưa biết nói gì thì cậu bé nói tiếp:

- Má biết không, con chưa bao giờ thấy ai có nụ cười đẹp như Chúa.

Trong khi đó với niềm vui rộn rã trong tâm hồn, cụ bà cũng ra về. Về tới nhà, con của bà cụ nhận ra vẻ thanh thản khác thường trên gương mặt của người mẹ, người con hỏi:

- Hôm nay mẹ làm gì mà vui thế?

Người đàn bà trả lời:

- Mẹ đã ăn bánh với Chúa.

Và trước sự ngỡ ngàng của người con bà lão nói tiếp:

- Con biết không, Chúa trẻ hơn là mẹ nghĩ.

Quý vị và các bạn thân mến,

Mỗi một người sinh ra trên cõi đời này dù nghèo hèn thấp bé đến đâu cũng đều là hình ảnh của Thiên Chúa, một chút san sẻ, một nụ cười cũng đủ làm cho hình ảnh ấy ngời sáng.

Một tác giả vô danh nọ đã tưởng tượng ra câu chuyện như sau:

Khi Thiên Chúa tạo dựng vũ trụ, Ngài mời các Tổng Lãnh Thiên Thần lại vấn kiến. Ngài hỏi các Thiên Thần nên đặt cái bí ẩn sự sống vào đâu. Một sứ thần góp ý: "nên chôn vùi nó dưới lòng đất." Một vị khác đề nghị: "nên đặt nó dưới đáy biển." Một vị khác nữa lại cho rằng: "dấu nó trên núi cao là thượng sách." Nhưng Thiên Chúa không đồng ý với những giải pháp ấy. Ngài nói: "phải làm sao để bất cứ con người nào cũng đạt được cái bí ẩn của sự sống ấy."

Cuối cùng một sứ thần liền gợi ý: "nên đặt cái bí ẩn ấy vào trong trái tim con người." Thiên Chúa nhận thấy đó là điều tuyệt hảo. Ngài liền đặt cái bí ẩn của sự sống ấy vào trong trái tim của mỗi người.

Phải, mỗi người đều mang trong mình cái bí ẩn của sự sống ấy, chỉ cần một nghĩa cử yêu thương cũng đủ biểu lộ cái bí ẩn ấy và hình ảnh của Thiên Chúa được sáng ngời.

Ðón nhận mạc khải của Thiên Chúa, người tín hữu Kitô luôn được mời gọi để tỉnh thức hầu nhận ra cái bí ẩn ấy trong trái tim của mỗi người. Dù thấp hèn nhỏ bé và đốn mạt đến đâu mỗi người đều mang trong trái tim cái bí ẩn ấy. Chỉ có đôi mắt yêu thương mới có thể đón nhận ra cái bí ẩn ấy và cũng chỉ có yêu thương mới có thể làm cho cái bí ẩn ấy bừng sáng.

Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã ban cho chúng con một phẩm giá cao trọng là được mang lấy hình ảnh của Chúa trong trái tim của con.

Xin cho chúng con biết sống xứng với phẩm giá ấy và luôn biết nhận ra phẩm giá ấy nơi mọi người.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page