Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (4)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 23 -

Tình Hàng Xóm

 

Tại ngoại ô thành phố San Francisco có hai gia đình ở đối diện nhau trên cùng một con đường làng.

Một gia đình người Á châu di cư từ Nhật Bản. Họ sống về nghề trồng hoa hồng, và mỗi tuần ba lần họ cắt hoa đem bỏ mối cho các tiệm hoa dưới chợ.

Gia đình kia là người di cư từ Âu châu tới. Họ thuộc gốc Thụy Sĩ, nhưng đã được nhập quốc tịch trở thành công dân Mỹ. Gia đình thứ hai này cũng làm nghề trồng hoa hồng.

Cả hai gia đình đều thành công với nghề của mình và đều được các tiệm hoa ở San Francisco quý mến. Suốt gần 40 năm trời, hai gia đình vẫn luôn là hàng xóm láng giềng quen thân. Ông chủ gia đình Nhật già yếu nên con trai cả tiếp tục nghề của cha.

Ngày 07 tháng 12 năm 1941, chiến tranh bùng nổ, quân đội Nhật tấn công Mỹ. Mặc dù sinh sống trên đất Mỹ đã nhiều năm, nhưng ông gia trưởng người Nhật vẫn không muốn từ bỏ quốc tịch Nhật để trở thành công dân Mỹ. Ðoán trước được những nguy hiểm xảy đến cho gia đình người Nhật, gia đình người gốc Thụy Sĩ tuyên bố là nếu cần họ sẽ tiếp tục chăm sóc vườn hoa hồng của người Nhật y như chăm sóc vườn hoa của họ vậy.

Quả thật, chỉ một tuần sau đó, tất cả gia đình con cháu người Nhật được đưa vào trại tạm trú Granada (The Granada War Relocation Center, trại tạm trú dành cho những người Mỹ gốc Nhật trong thời gian chiến tranh) tại mảnh đất khô cằn ở miền Ðông Nam tiểu bang Colorado. Ở đó, họ phải tạm trú mưa nắng dưới những túp lều mái tranh vách bằng giấy carton, chung quanh là hàng rào kẽm gai dày đặc, và có lính ngày đêm ôm súng canh gác cẩn mật.

Một năm dài trôi qua, rồi năm thứ hai và tiếp sang năm thứ ba. Trong khi cả gia đình người Nhật bị đóng kín trong trại tập trung, thì ở vùng ngoại ô San Francisco cả gia đình người Thụy Sĩ tiếp tục chăm sóc vườn hoa của gia đình bên cạnh, con cháu họ phải tăng thêm giờ làm việc, cả ngày thứ bảy và Chúa nhật, họ làm việc có khi tới 15, 16 tiếng đồng hồ một ngày để có thể chăm sóc cả hai vườn hoa.

Sau cùng, chiến tranh chấm dứt và cả gia đình người Nhật được trả tự do, gia đình trở về San Francisco. Về tới nơi, họ trông thấy gì? Tại nhà ga xe lửa, tất cả gia đình người Thụy Sĩ đã chờ sẵn để vui mừng đón tiếp gia đình người Nhật. Bước chân về tới nhà, họ càng ngạc nhiên trông thấy vườn hoa hồng của mình được chăm sóc kỹ lưỡng y như khi họ còn ở nhà, mọi sự gọn gàng sạch sẽ, bụi hoa nào cũng tươi tốt, màu sắc rực rỡ. Hơn nữa, gia trưởng người Nhật còn được trao lại mọi sổ sách chi tiêu không sai sót 1 đồng xu nào. Bước vào phòng ăn được trang trí đẹp đẻ, họ cảm động sung sướng khi thấy trên bàn có trưng bông hồng đỏ thắm đang khoe sắc như đón chào cả gia đình một đời sống mới. Ðây chính là món quà quý giá của gia đình hàng xóm này trao tặng cho gia đình kia.

Quý vị và các bạn thân mến,

Sự kiện trên đây xem ra khó tin nhưng có thật. Ðó là hoa trái tốt đẹp của việc thực thi bác ái Kitô giáo một cách cụ thể và tới mức độ anh hùng. Họ đã không làm gì hơn là sống đúng lời khuyên dạy của Chúa Kitô: "Hãy yêu thương tha nhân như chính mình" (Mc 12:31). "Hãy làm cho người khác những gì mình mong ước được người khác làm cho mình" (Mt 7:12). Thật vậy, bác ái Kitô không phải là một lý tưởng hão huyền, nhưng là một giấc mơ có thể trở thành sự thật, với điều kiện là chúng ta xác tín điều đó, biết tín nhiệm vào thiện chí lẫn nhau, cộng tác với nhau, biết can đảm liều lĩnh và biết đặt tin tưởng hoàn toàn vào Ðấng có thể làm cho giấc mơ trở thành sự thật.

Lạy Thiên Chúa là Cha nhân từ đầy tình thương, con cảm tạ Chúa đã sai Con Một dấu yêu Chúa xuống trần gian để tỏ lộ cho chúng con biết tình thương của Chúa. Vì tình thương, Chúa tạo dựng chúng con, tuy với màu da, tiếng nói, tính tình, tập quán khác nhau, nhưng cũng chỉ có một tên gọi duy nhất là "Con" và cùng một sứ mệnh chung là "Yêu Thương". Yêu thương nhau như con cái cùng một "Cha", trong cùng một nhà.

Chúa yêu thương mỗi người chúng con với tình thương không chút kỳ thị và hoàn toàn vô điều kiện. Chúa cho mặt trời mọc lên soi sáng người tốt cũng như kẻ xấu và làm mưa cho người chính trực cũng như kẻ bất lương. Chúa còn dạy chúng con đi xa hơn nữa là yêu thương cả thù địch của mình, và phải trở nên trọn lành trong tình thương như Chúa. Nhưng, con chỉ là tạo vật tầm thường đầy tội lỗi và ích kỷ, làm sao có yêu thương như Chúa được nếu Chúa không thương giúp con.

Lạy Chúa là nguồn tình yêu, con trông cậy Chúa. Amen.

 

Lời hay ý đẹp: "Gặp nhau, chào nhau là cử chỉ của sự thân thích, thương yêu. Mà thương yêu nhau là hành trang để bước vào đời."

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page