Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (4)
(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 14 -
Tự Do
Vào một buổi trưa hè nóng bức, một cậu bé chạy chơi ngoài đường, nó bắt được một con chim sẻ bị rớt khỏi tổ. Nó sung sướng chạy vào nhà, đến trước mặt ông nội và với cặp mắt tinh nghịch, nó hỏi ông nội:
- Ðố ông nội biết con chim sẻ trong tay cháu còn sống hay chết?
Như đọc được ý nghĩ tinh ranh của đứa cháu nội, ông cụ mỉm cười trả lời:
- Nó chết rồi.
Lập tức cậu bé mở bàn tay ra, thả cho chim bay. Nó cười với ông một cách thích chí như mình đã thắng cuộc.
- Ông nội đoán sai rồi.
Ông cụ âu yếm ôm cậu bé đặt lên đùi rồi giải thích:
- Thật ra, con chim sẻ còn sống trong tay cháu, nếu ông nói nó còn sống, cháu sẽ nắm chặt bàn tay, bóp cho nó chết, vì muốn cứu sống nó, nên ông trả lời với cháu là nó chết, để cháu thả ra cho nó sống. Cháu thấy đó, nó sống hay chết hoàn toàn tùy theo cháu.
Quý vị và các bạn thân mến,
Người ta thường nói sống chết là trong tay mỗi người. Thánh Augustino cũng nói rằng: "Thiên Chúa tạo dựng nên chúng ta không cần hỏi ý kiến của chúng ta, nhưng Ngài không thể cứu chuộc chúng ta nếu chúng ta không muốn."
Tự do là món quà quý giá nhất mà Chúa ban tặng cho loài người. Tự do cũng là đặc điểm làm cho con người trỗi vượt lên trên mọi tạo vật. Thiên Chúa tạo dựng con người với trí thông minh và tự do để nhận biết và yêu mến Ngài. Có những người chủ trương rằng rao giảng Tin Mừng, giáo dục đức tin là vi phạm quyền tự do của con người. Nhưng thử hỏi, làm thế nào chúng ta có thể tự do chọn lựa điều hay lẽ phải nếu không được chỉ dẫn cho, đâu là phải, đâu là trái, hoặc biết phân biệt điều thiện với điều ác? Cũng vậy, làm thế nào con người biết tôn thờ Thiên Chúa chân thật được nếu không nhận biết Ngài là ai? Thánh Tông đồ Phaolô nhấn mạnh việc rao giảng Phúc Âm trong thư gửi cho tín hữu Rôma như sau: "Có lý gì người ta kêu cầu Ðấng mình không tin, hoặc ai lại tin tưởng Ðấng mình không hay biết. Nhưng nếu không có người giảng thuyết thì nghe biết sao được. Lại nữa, nếu không có ai sai cử thì mình rao giảng sao được. Như có lời đã chép: Ðẹp thay bước chân những nhà giảng thuyết hòa bình và rao giảng Tin Mừng". (Rm 10:14-15)
Thật vậy, sứ mệnh khẩn cấp của vị Tông đồ là rao giảng Phúc Âm để mọi người nhận biết chân lý, tôn thờ Thiên Chúa và đạt tới hạnh phúc đời đời. Rao giảng Phúc Âm không phải là áp đặt chân lý, cũng không phải là cưỡng ép ai theo đạo, nhưng là để giúp họ nhận ra sự thật và việc chọn lựa của họ được thực hiện trong tự do thật sự. Người đạt tới tự do nội tâm thật sự là người có đủ khả năng chọn điều tốt, điều mình phải làm để đạt tới hạnh phúc thật và không bị sự áp đặt bên trong hoặc bên ngoài nào.
Thiên Chúa phán bảo dân Do Thái qua miệng ông Môisen: "Ðây Ta đặt trước mặt anh em hai con đường: Ðường dẫn tới sự sống và đường dẫn tới cái chết. Ai chọn bước đi theo giới răn Chúa và giữ lời giao ước sẽ được sống và được chúc phúc. Ai chọn đi theo các thần tượng, phản bội lời giao ước, tức là gieo mình vào sự chết thì sẽ bị nguyền rủa muôn đời. Vậy anh em hãy tuân giữ giới răn và tôn thờ Thiên Chúa duy nhất để được sống và được chúc phúc đến muôn đời". (Thứ luật 30:15-16)
Lạy Chúa, hạnh phúc thay những ai yêu mến luật Chúa và ngày càng tiến bước theo luật pháp của Ngài. Chu toàn luật Chúa, con sẽ chẳng bao giờ phải hổ ngươi với lòng ngay thẳng, con sẽ ca ngợi Chúa muôn đời.
Luật Chúa là hoan lạc của đời con, con xin quyết tâm gìn giữ ân cần, vì lạy Chúa, chỉ khi nào con được gắn bó với Chúa, lúc đó con mới được tự do hoàn toàn và đời con sẽ được an vui hạnh phúc. Amen.