Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (4)
(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 01 -
Thiên Chúa Giàu Lòng Thương Xót
Câu chuyện sau đây được tưởng tượng ra để nói về lòng thương xót của Thiên Chúa:
Một kẻ tội lỗi nọ, liền sau khi chết bị điệu ra trước tòa Thiên Chúa, nhưng ngồi trên tòa xét xử không có Chúa mà chỉ có bốn nhân vật nổi tiếng trong Kinh Thánh là Abraham, Ðavít, Phêrô và Luca. Một bầu khí thinh lặng nặng nề bao trùm phiên xử trong khi tiếng nói của một người không thấy mặt đọc lại cuộc đời của người chết, không thấy có bất cứ một mảy may hành động tốt nào được ghi lại trong hồ sơ của người đó. Sau khi hồ sơ được khép lại, tổ phụ Abraham liền đưa ra phán quyết như sau:
- Những người như ngươi không thể nào được cho vào thiên đàng, hãy lui ra.
Con người tội lỗi kêu lên:
- Thưa Cha Abraham, con không dám tự biện hộ, con không còn chọn lựa nào khác hơn là kêu xin lòng nhân từ. Chắc chắn, hơn ai hết, Cha hiểu được thế nào là lòng nhân từ và thương xót. Cho dẫu Cha đã nói dối để cứu mạng mình khi nói rằng: "Vợ của Cha chỉ là em mình" (x. St 12:13), vậy mà do lòng nhân từ của Chúa, Cha đã trở thành tổ phụ của nhân loại.
Vua Ðavít bác lời người đó:
- Tổ phụ Abraham nói phải, ngươi đã phạm không biết bao nhiêu tội ác, ngươi không thể vào Vương quốc của Ánh sáng được.
Con người khốn khổ liền nhìn thẳng vào mặt vua Ðavít và kêu lên:
- Ðúng thế, thưa người con của Jessê, con là một kẻ gian ác, nhưng con vẫn dám xin Ngài tha thứ cho. Ngài đã phạm tội ngoại tình với người vợ của quan Uria và sau đó để che đậy, Ngài còn tìm cách giết ông ta (x. 2Sam 11:1-17). Con chỉ xin được tha thứ như Ngài đã được tha thứ.
Ðến phiên mình, Thánh Phêrô lên tiếng:
- Ngươi làm sao so sánh được với vua Ðavít, Ngài đã tỏ lòng yêu mến Chúa, còn ngươi, miệng lưỡi điêu ngoa của ngươi chỉ biết nguyền rủa Con Thiên Chúa mà thôi.
Nghe thế, tội nhân thổn thức:
- Lẽ ra con phải câm miệng. Thật ra, trong suốt cả đời con, con chỉ kêu Tên Chúa Giêsu trong cơn giận dữ mà thôi. Nhưng thưa Ngài là Simon, con của Giona, con xin Ngài tha thứ cho, cho dẫu Ngài luôn sống bên cạnh Chúa Giêsu và nghe lời Người, vậy mà Ngài vẫn ngủ gà ngủ gật khi mà Người cần đến Ngài trong vườn Cây Dầu đấy sao? Ngài còn chối Người đến ba lần kia mà. (x. Ga 13:38; Lc 22:54-62)
Cuối cùng Thánh Luca lên tiếng như để kết thúc phiên xử:
- Ngươi hãy lui ra, ngươi không xứng đáng được vào Nước Chúa.
Người đàn ông chỉ biết đứng cúi đầu buồn bã, nhưng như một cố gắng cuối cùng, người ấy liền ngước mắt nhìn lên bốn vị quan tòa và nói với Thánh Luca:
- Quả thực, hồ sơ của con đã được ghi lại tỏ tường. Con xứng đáng bị luận tội, nhưng con biết vẫn còn có một chỗ dành cho con trong Nước này. Tổ phụ Abraham, vua Ðavít và Thánh Phêrô sẽ bàu chữa cho con, vì các Ngài cũng trải qua sự hèn yếu của con người và cảm nghiệm được lòng thương xót của Chúa. Còn Ngài, hỡi vị lương y tốt lành, con biết Ngài cũng sẽ mở cửa thiên đàng cho con, bởi vì Ngài đã viết về lòng thương xót của Thiên Chúa dành cho những người như con. Ngài không nhận ra con sao? Con là con chiên lạc mà vị Mục tử nhân lành đã bỏ 99 con chiên khác để đi tìm và mang về trên vai Người (x. Lc 15:4-7); con cũng là người con trai hoang đàng (x. Lc 15:11-31).
Vừa nghe thế, Thánh Luca mở rộng vòng tay ôm lấy tội nhân và cửa thiên đàng liền mở ra.
Quí vị và các bạn thân mến,
Các từ ngữ dễ bị hao mòn và thay đổi ý nghĩa từ thế hệ này sang thế hệ khác. Phải chăng, đó không phải là số phận của ba chữ: "Lòng Nhân Từ".
Trong tiếng Hy Bá Lai, lòng nhân từ chỉ lòng dạ của người mẹ, nó nằm trong lòng dạ hơn là trong trái tim. Hình ảnh thi vị ấy giúp chúng ta đi vào tình yêu của Thiên Chúa. Chỉ có một tình yêu cuồng nhiệt của một người mẹ mới cho chúng ta cảm nghiệm được tình yêu của Thiên Chúa.
Trong sách Tiên tri Isaia 49,15, Thiên Chúa đã chẳng so sánh tình yêu của Ngài với tình mẫu tử đó sao? Ngài nói: "Một người mẹ có thể quên được đứa con bà đang cho bú mớm đó sao? Phải chăng, người mẹ không xót thương hoa quả của núm ruột mình ? Nhưng cho dẫu người mẹ có thể quên con mình, Ta sẽ không bao giờ quên được ngươi." (Is 49:15)
Cũng trong sách Tiên tri Isaia 66,13, Thiên Chúa lại phán: "Như một đứa con mà mẹ nó an ủi, Ta cũng sẽ an ủi con" (Is 66:13). Lòng nhân từ của Thiên Chúa cũng chính là thể hiện sự thủy chung của Ngài. Một người mẹ yêu con cuồng nhiệt như thế nào, Thiên Chúa cũng yêu thương con người như thế đó; và còn hơn cả một người mẹ nữa, bởi vì đã có những bà mẹ nhẫn tâm bỏ rơi con mình, "còn Thiên Chúa không bao giờ ngừng yêu thương con người." (Is 49:15)
* * *
Lạy Chúa, xin cho cả cuộc sống chúng con được xây dựng trên niềm xác tín rằng: dù chúng con có đốn mạt xấu xa đến đâu, chúng con vẫn luôn luôn được Chúa yêu thương. Amen.