Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (3)
(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 150 -
Nhìn Người Qua Ánh Mắt
Một buổi chiều mùa đông lạnh như cắt. Một cụ già ngồi như trời trồng bên dòng sông, cụ muốn lội qua dòng sông để về nhà, nhưng nước vừa lạnh lại vừa chảy siết, cụ hy vọng có một người nào đó cưỡi ngựa lội qua dòng sông để đi nhờ.
Một người đi qua, rồi nhiều người cũng đi qua, vó ngựa khua dòng nước khiến cụ già càng bồn chồn lo lắng. Nhưng lạ thay, cụ già đưa mắt quan sát những người cưỡi ngựa qua dòng sông mà không hề mở miệng nhờ vả. Cuối cùng cụ bật dậy như một cái máy và ngỏ lời nhờ vả người cuối cùng trong đoàn người cưỡi ngựa qua sông. Người kỵ mã vui vẻ vực cụ già lên ngựa và đưa qua sông, không những đưa cụ già qua sông, người kỵ mà còn giúp đưa cụ về đến nhà. Khi gần đến túp lều tranh nơi cụ già cư ngụ, người kỵ mã mới thắc mắc:
- Thưa cụ, tôi nhận thấy rằng trước khi tôi đến bờ sông thì đã có nhiều người khác cũng đi qua dòng sông, tôi thắc mắc tại sao cụ đã không mở miệng nhờ vả những người đi trước mà phải đợi cho đến người cuối cùng là tôi, giả như tôi từ chối thì cụ phải chờ cho đến lúc nào giữa đêm khuya giá lạnh như thế này.
Vừa xuống ngựa vừa đưa mắt nhìn người ân nhân với tất cả lòng trìu mến, cụ già giải thích:
- Tôi thường có mặt tại bờ sông này và tôi chỉ nhờ vả những người mà tôi biết chắc là tốt bụng. Rồi cụ già nói tiếp: Tôi đã nhìn vào mắt của những người đi trước ông và tôi nhận ra tức khắc họ không hề có chút quan tâm nào đến hoàn cảnh của tôi, nhờ vào những người như thế chỉ là điều vô ích, nhưng khi tôi nhìn vào đôi mắt của ông, tôi đã thấy hiện lên tức khắc sự tử tế và lòng cảm thông. Tôi biết chắc rằng đây là dịp để ông thể hiện lòng tốt và giúp đỡ tôi.
Người kỵ mã tỏ ra rất xúc động trước lời chân thật của cụ già, ông nói:
- Tôi vô cùng biết ơn về những gì cụ vừa nói, ước gì tôi không bao giờ bận bịu đến độ không thể thể hiện sự tử tế và lòng cảm thông bằng sự giúp đỡ những người đang cần giúp đỡ. Nói xong, người kỵ mã quay ngựa rồi trực chỉ tòa Bạch Ốc, bởi vì ông chính là Thomas Jefferson, vị tổng thống Mỹ vào thế kỷ 18, tác giả chính của bản tuyên ngôn độc lập Hoa Kỳ vào năm 1776.
Quý vị và các bạn thân mến,
Chúa Giêsu đã nói: "Lòng đầy thì miệng mới nói ra, còn đầy trong lòng thì mới ứa tràn ra ngoài" (Lc 6:45). Người chỉ chất chứa hận thù thì chắc chắn sẽ nói ra những lời thù hận, kẻ chỉ nuôi dưỡng tham lam bất chính ắt cũng chỉ có những lời nói và hành động bất chính và những lời nói dâm ô cũng chỉ phát sinh ra từ một tâm hồn vẩn đục mà thôi.
Chúa Giêsu đã cư xử tất cả bằng cảm thông, tha thứ, yêu thương là bởi vì Ngài là Ðấng hiền lành và khiêm nhượng trong lòng. Sự tử tế, tâm tình khoan dung cũng được thể hiện qua cử chỉ và lời nói của Chúa Giêsu. Bất cứ ai gặp Ngài cũng đều cảm nhận được ánh mắt từ bi nhân hậu ấy. Từ những môn đệ đầu tiên gặp gỡ Ngài dọc theo biển hồ Galilê cho đến người thu thuế tên là Matthêô, viên thủ lãnh tên là Giakêu, người đàn bà phạm tội ngoại tình, Thánh Phêrô sau khi chối Thầy và nhất là người trộm bị đóng đinh bên hữu Ngài. Tất cả đều đã hơn một lần bắt gặp ánh mắt toát ra sự tử tế, lòng cảm thông và tình nhân hậu nơi Chúa Giêsu. Ánh mắt của Chúa Giêsu chỉ có thể toát lên những tình cảm ấy là bởi vì Ngài chính là tình yêu Nhập Thể. Con người Giêsu luôn chứa đầy tình yêu của Thiên Chúa cho nên chỉ có thể toát lên những tâm tình ấy mà thôi. Khi tâm hồn con người chứa đầy bằng tình yêu của Thiên Chúa thì cử chỉ và ánh mắt của người đó không thể không toát ra tâm tình từ bi nhân hậu, cảm thông, yêu thương và tha thứ.
Lý tưởng và cuộc sống của người tín hữu Kitô là gì nếu không phải là được lấp đầy bằng tình yêu của Thiên Chúa. Thánh Phaolô đã khẳng định: "Tôi sống, nhưng không phải là tôi sống mà là chính Chúa Kitô sống trong tôi" (Galat 2:20) và đã khuyên nhủ chúng ta: "Anh em hãy mặc lấy tâm tình của Chúa Giêsu, mặc lấy tâm tình của Chúa Giêsu cho đến khi nên đồng hành đồng dạng với Ngài". (Cl 3:12-13; Rm 13:14).
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết cởi bỏ con người cũ của tội lỗi để mặc lấy tâm tình của chính Chúa, ngõ hầu qua cử chỉ lời nói và việc làm, những người xung quanh có thể nhận ra chúng con là môn đệ của Chúa. Amen.