Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (3)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 121 -

Làm Ơn Sẽ Ðược Ðền Ơn

 

Thủ tướng nước Anh và vị bác sĩ sáng chế ra thuốc Peniciline.

Trong tập hồi ký của mình. Thủ tướng nước Anh thời chiến tranh thế giời thứ hai là ông Winston Churchill có kể một giai thoại như sau:

Cha mẹ ông đưa ông về Scotland nghỉ hè. Ngày nọ, cậu bé Winston đang tắm trong một dòng sông gần nhà thì chân cậu bị vọp bẻ, cậu kêu la thất thanh. Nghe tiếng kêu cầu cứu của cậu, một cậu trai từ trong một nông trại gần bên đã vội vàng chạy xuống dòng sông và kéo lấy Winston lên. Cảm động vì nghĩa cử của cậu bé, ngày hôm sau, cha mẹ cậu Winston đã tìm đến nông trại. Ðể cảm ơn cậu bé. Ông hỏi cậu bé:

- Lớn lên cháu sẽ làm gì? Cậu bé đáp:

- Cháu nghĩ rằng, cháu sẽ tiếp tục nghề nông của ba cháu. Ông Churchill hỏi tiếp:

- Cháu không có hoài bão nào khác hơn nữa ư?

- Thưa ông, cháu luôn mơ ước được làm bác sĩ, nhưng nhà cháu nghèo như thế này thì lấy đâu tiền cho cháu ăn học.

Nghe thế, ông Churchill liền hứa hẹn:

- Cháu đừng lo, hoài bão của cháu sẽ được thực hiện, bác sẽ giúp cháu được ăn học đến nơi đến chốn.

Winston Churchill sau này trở thành Thủ tướng của nước Anh. Năm 1943, trong một chuyến công tác, ông bị sưng cuống phổi, phải nhờ đến vị bác sĩ chuyên nghiệp. Ông đã gặp Alexander Fleming, người đã khám phá ra thuốc Penicilline đến chữa trị cho ông. Ðây là lần thứ hai, ông đã cứu mạng cho Winston Churchill, bởi vì cậu bé đã từng cứu vị Thủ tướng tương lai không ai khác hơn là Alexander Fleming.

Quý vị và các bạn thân mến,

Qua câu chuyện trên đây minh họa cho một định luật mà Chúa Giêsu đã nói đến trong tin Mừng. Phúc Âm Thánh Luca, Chúa Giêsu đã dạy như sau: "Các con đừng lên án và các con sẽ không bị lên án. Hãy tha thứ các con sẽ được tha thứ. Hãy cho đi là các con sẽ được nhận lãnh. Các con đong bằng đấu nào thì các con sẽ được đong lại bằng đâu ấy." (Lc 6:37-38)

Với những lời trên đây: "Hãy cho đi là các con sẽ được nhận lãnh" (Lc 6:38), Chúa Giêsu hẳn muốn dạy cho chúng ta rằng: không có một nghĩa cử nào của chúng ta dù âm thầm đến đâu mà có thể bị quên lãng. Ðồng hóa với con người, nhất là những người nghèo hèn khốn khổ nhất, Chúa Giêsu nhận lấy tất cả những gì chúng ta làm cho tha nhân. Trong bài giảng về ngày phán xét, Chúa Giêsu đã làm cho nhiều người ngạc nhiên khi Ngài nói rằng: "Mỗi một nghĩa cử các con làm cho tha nhân là làm cho chính Ta. và mỗi một khước từ với tha nhân cũng chính là khước từ đối với chính Ta". (Mt 25:40.45).

Giáo Hội không ngừng nhắc nhở chúng ta chân lý ấy. Chúa Giêsu đã thực sự sống giữa chúng ta. Ngài hiện diện trong Thánh Thể, Ngài có mặt trong lời cầu nguyện của chúng ta và nhất là Ngài sống trong người anh em chúng ta gặp gỡ hằng ngày. Tất cả những gì chúng làm cho tha nhân là chúng ta làm cho chính Ngài và tất cả những gì chúng ta làm cho chính Ngài đều được Ngài đáp trả ngoài sự chờ đợi của chúng ta, và trong tất cả những ân huệ Ngài ban tặng cho chúng ta cao quý hơn cả là được kết hợp với Ngài và Ngài lớn lên trong chúng ta.

Lạy Chúa, xin nung nấu tâm hồn chúng con, để chúng con luôn biết mau mắn nhận ra Chúa đang đến trong từng phút giây của cuộc sống chúng con và nhất là xin cho chúng con luôn biết đón nhận Chúa trong mọi người anh em của chúng con. Amen.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page