Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (3)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 111 -

Cây Có Cội, Nước Có Nguồn

 

Một vị vua vừa mới lên ngôi cùng quan cận thần đi dạo núi non, ngắm giang sơn phú túc mà vua cha đã để lại cho mình. Vị Tân Vương buột miệng than rằng:

- Tiếc thay, một đất nước giàu, dân mạnh, giang sơn đẹp đẻ hùng vĩ như thế này mà sinh mệnh ta thì vắn hạn không được cai trị lâu dài.

Quan cận thần cũng tỏ vẻ bùi ngùi như để thông cảm với nhà vua, nhưng lại có một vị quan phá lên cười chế nhạo. Nhà vua nổi giận truyền lệnh trói ông lại và tra hỏi lý do. Vị quan không nao núng, vẫn hiên ngang trả lời:

- Tâu bệ hạ, nếu con người không phải chết thì bệ hạ đâu có cái diễm phúc ngồi trên ngai vàng như hôm nay. Nhờ có sự hy sinh khổ công gây dựng và với cái chết của Tiên vương nên bệ hạ mới có được giây phút này, được ngự trị trên đất nước trù phú này.

Nghe lời nói đầy chí lý, vị Tân Vương tỉnh ngộ, tự tay cởi trói và khen thưởng thái độ trung thực và thẳng thắn của vị quan kia.

Quý vị và các bạn thân mến,

Ðôi khi chúng ta cũng vô tâm và ích kỷ như vị vua kia, đang được hưởng bao công trình của người khác mà ta không hề biết cảm ơn hay có tâm tình biết ơn. Cây có cội, nước có nguồn. Xung quanh chúng ta là những hồng ân của Thiên Chúa, là những nỗ lực của biết bao người khác. Người ích kỷ là người chỉ biết nghĩ đến mình và ước ao cho mình được sung sướng mãi, được có thêm nhiều mãi, họ dám mánh mung, lừa đảo, họ không nghĩ đến bao nỗi khổ của bao nhiêu người làm lụng vất vả, họ chỉ nghĩ đến việc mình làm và lợi ích của riêng mình hơn là quyền lợi của kẻ khác.

Lời Chúa mời gọi trong Phúc Âm luôn đi kèm với sự từ bỏ của cải và phân phát cho những người nghèo khổ, sống tinh thần liên đới với anh chị em xung quanh. Người thanh niên giàu có (x. Mt 19:16-22 ; Mc 10:17-22 ; Lc 18:18-23) có đủ mọi điều kiện để làm môn đệ Chúa, nhưng chỉ vì anh tiếc tiền của, không muốn phân phát cho người nghèo mà anh bỏ Chúa, bỏ ơn gọi của mình. Chỉ khi nào chúng ta quan tâm đến người khác, nhận ra mình mắc nợ người khác, lúc đó chúng ta mới được vững vàng trông cậy Chúa và tránh không còn cậy vào sức riêng, vào tài năng của mình và biết sống chia sẻ với anh chị em xung quanh.

Lạy Chúa, vì Chúa nhân hậu và khoan dung, giàu lượng từ bi với tất cả những ai kêu cầu Chúa. Xin Chúa nghe lời con khẩn nguyện, và quan tâm đến tiếng con van nài. Xin mở rộng tâm hồn con, để con nhìn thấy những kỳ công của Chúa trong đời sống và quảng đại sống chia sẻ của cải con có với anh chị em xung quanh. Amen.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page