Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (3)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 107 -

Hiệu Quả Của Lời Cầu Nguyện

 

Một linh mục làng quê kia rất đạo đức, mỗi lần giáo dân gặp điều gì rắc rối họ chạy đến gặp ngài. Ngài chỉ việc rút vào một nơi thanh vắng trong rừng đọc một lời kinh gì đó và cầu xin, thế là được Chúa nhận lời.

Khi vị linh mục ấy qua đời, mỗi khi gặp khó khăn giáo dân cũng chạy đến gặp cha sở kế vị ngài, cha này tuy không được đạo đức lắm nhưng biết chỗ bí mật nơi vị tiền nhiệm hay lui tới cầu nguyện và biết lời kinh vị tiền nhiệm hay đọc, cho nên dạo này cũng đã làm theo và Chúa đã nhận lời cha. Ðến vị cha sở thứ ba, biết lời kinh nhưng không biết chỗ phải đến cầu nguyện. Thế nhưng mỗi khi đọc kinh ấy cho dân, cha cũng được nhận lời. Cuối cùng đến cha sở thứ tư, tuy không thuộc bài kinh đó cũng chẳng biết địa điểm các vị trước thường đến cầu nguyện, ý thức điều đó, mỗi lần được giáo dân yêu cầu chuyển lời cầu cho họ, cha cũng xin Chúa thông cảm và cha cũng được Thiên Chúa nhận lời.

Chúa có lòng nhân từ và rất sẵn sàng nhận lời cầu nguyện của bất cứ ai miễn là họ dựa cậy vào Người. Thật vậy, ngay cả vị linh mục thứ năm, vị này kế vị các vị linh mục khác. Linh mục này ưa thích tiền bạc hơn sống đạo đức, nhưng mỗi lần vị linh mục này xin gì cho giáo dân mình, ngài cũng được nhận lời.

Câu chuyện dụ ngôn này muốn nhấn mạnh đến việc to tát của sự cầu nguyện không nằm vào phía con người cho bằng vào phía Thiên Chúa. Ðó cũng là điều mà Chúa Giêsu muốn nói với các môn đệ trong câu chuyện chữa người bị quỷ nhập:

Vừa thấy Ngài, dân chúng hết thảy hốt hoảng, và họ chạy lại chào Ngài. Ngài hỏi họ: "Các ngươi tranh luận gị với ngưòi ta?" Một người trong đám đông đáp lại Ngài: "Thưa Thầy, tôi đã đem con tôi lại cùng Thầy, nó bị thần câm ám. Khi nào quỉ câm xâm đoạt nó, thì quỉ xán nó xuống, và nó sùi bọt mép, nghiến răng rồi cứng đờ người ra. Tôi đã nói các môn đồ Thầy trừ quỉ, nhưng các ông không làm nổi". Ðáp lại Ngài bảo họ: "Ôi! thế hệ cứng tin [và tà vạy!] Cho đến bao giờ nữa, Ta sẽ ở với các ngươi? Cho đến bao giờ nữa, Ta sẽ phải chịu đựng các ngươi? Hãy đem nó lại cho Ta!" Người ta đem nó lại cho Ngài. Thấy Ngài, tức thì tà thần làm nó giãy đành đạch, rồi nó ngã xuống đất, lăn lộn xùi bọt mép. Ðức Yêsu hỏi cha nó: "Nó đã mắc chứng ấy từ bao lâu rồi?" Ông ấy thưa: "Từ thuở bé! Ðã lắm lần quỉ xô nó vào lửa, vào nước, cho nó chết. Nhưng nếu Thầy có thể, thì xin thương xót chúng tôi mà cứu giúp chúng tôi với!" Ðức Yêsu nói với ông ấy: "Sao! "Nếu có thể!"... mọi sự đều là có thể cho người tin!" Tức thì cha đứa bé kêu lên mà nói: "Tôi tin! Nhưng xin hãy đáp cứu lòng yếu tin của tôi!" Thấy dân chúng đổ xô tới, Ðức Yêsu quát bảo thần ô uế và nói với nó: "Thần câm diếc, Ta truyền cho ngươi: hãy ra khỏi nó và đừng bao giờ nhập vào nó nữa!" Quỉ kêu lên và dằn vật nó xuống lăn lóc, rồi xuất ra; và nó đã ra như xác chết, khiến nhiều người nói: "Nó chết mất rồi!" Nhưng Ðức Yêsu cầm tay nó, cho nó chỗi dậy, và nó đứng dậy. Về nhà, môn đồ mới hỏi riêng Ngài: "Taị sao chúng tôi không thể trừ quỉ ấy được?" Ngài bảo họ: "Giống quỉ đó chỉ trừ được bằng cầu nguyện". (Mc 9:15-29)

Quý vị và các bạn thân mến,

Ðứng trước một con bệnh được mô tả là đã ở trong tình trạng nguy kịch như ta vừa thấy, ai cũng nghĩ rằng phải vận dụng nhiều nhân lực, sức lực và tài lực lắm mới cứu được. Trong các phép lạ chữa bệnh trước đây ta chưa hề thấy nạn nhân được mô tả một cách chi tiết và kỹ lưỡng như lần này. Mỗi khi qủy nhập vào là nạn nhân ngã vật xuống sùi bọt mép, nghiến răng cứng đờ ra, thậm chí có lần nạn nhân bị quỷ xô vào lửa hoặc đẩy xuống nước. Marcô muốn cho thấy tác động quỷ lên con người thật kinh khủng và từ đó giúp độc giả nhận thấy sự bất lực đó trên các môn đệ.

Tuy nhiên, trái với sự chờ đợi của khán giả ngày xưa và độc giả hôm nay vẫn tin rằng để trừ được bệnh này Ðức Giêsu sẽ làm một điều gì đó thật ly kỳ và ngoạn mục. Ở đây, ta chỉ thấy Ðức Giêsu yêu cầu quỷ ra khỏi đứa bé và trong việc chữa trị này chỉ như thế thôi. Ai trong các môn đệ cũng nôn nao muốn biết Thầy mình đã dùng bí quyết gì để chữa trị một cách thành công như vậy, và thật bất ngờ bí quyết ấy chỉ là: giống quỷ đó chỉ trừ được bằng lời cầu nguyện.

Tại sao cầu nguyện lại có hiệu lực lớn lao như vậy, cầu nguyện thường bị kết án là một thái độ vô trách nhiệm. Kỳ thực, người cầu nguyện chân thành không phải là người trốn tránh trách nhiệm mà ngược lại, chính vì ý thức trách nhiệm vô cùng lớn của mình trên sự việc ấy nên sẽ không coi thường sự việc, họ nhận thức sự việc với tất cả tầm mức của nó từ chỗ hiểu biết tầm quan trọng của sự việc, họ khám phá thấy một mình họ không thể nào giải quyết được mà phải ký thác cho Thiên Chúa hay đúng hơn là phải dựa vào Thiên Chúa mà hành động.

Nếu vậy, người cầu nguyện là người ý thức trách nhiệm hơn ai hết, ý thức mãnh liệt tới mức phải huy động cả sức lực của Thiên Chúa để giải quyết. Nói thế cũng là cho thấy người cầu nguyện thực sự là người có lòng tin mạnh mẽ vào Thiên Chúa tới mức mà họ tin rằng chỉ có Thiên Chúa mới làm nên công việc, họ tin tưởng rằng không có cách nào bằng cách tin tưởng và ký thác trách nhiệm của mình vào tay Thiên Chúa. Chính vì thế, trước khi chữa trị bệnh nhân, Ðức Giêsu đã yêu cầu cha của đứa bé phải tuyên xưng vào lòng tin, một lòng tin càng lúc càng gia tăng chứ không phải là lòng tin chần chờ. Bản thân Ðức Giêsu cũng phải tin vào Cha mình mãnh liệt hơn mới có thể giải quyết được việc này. Nên nhớ phép lạ này diễn ra sau khi Chúa Giêsu biến dạng trên núi, hay nói chính xác là sau khi Chúa Giêsu được củng cố thêm tư cách là người con ngoan của Thiên Chúa, Người đã tin vào Cha tới mức trở thành người con tuyệt hảo mà Thiên Chúa từng có được.

Ngày nay, vẫn còn nhiều người Kitô hữu sẵn sàng noi gương Chúa Giêsu trong nhiều mặt ngoại trừ mặt này, họ chỉ cầu nguyện khi đã làm hết cách mà không được toại nguyện. Thật ra, khi sống trong tinh thần cầu nguyện hay tinh thần tin tưởng vào Thiên Chúa hoặc tinh thần của người con Thiên Chúa, ta sẽ thấy mình luôn luôn nhận được lời, bởi vì khi đó ý muốn của ta đã được hòa vào ý muốn của Thiên Chúa đến nỗi điều Chúa muốn cũng là điều ta muốn, sự gì Chúa cho xảy đến cũng là điều ta luôn ước mong.

Lạy Chúa, đã có lần chúng con chán nản cầu nguyện chỉ vì chúng con sợ mang tiếng là ỷ lại, là vô trách nhiệm, hoặc vì con quá thực dụng và thiển cận. Xin Chúa giúp chúng con biết cầu nguyện theo tinh thần của Chúa, nghĩa là cầu nguyện là chia sẻ trách nhiệm mình với Thiên Chúa, hay là thi hành trách nhiệm của mình theo đúng ý Thiên Chúa.

Xin Chúa giúp chúng con luôn biết cầu nguyện theo tinh thần đó và để trả lời cho một thế giới thiển cận thực dụng và vô tính ngưỡng. Amen.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page