Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (3)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 99 -

Một Ly Nước Lã

 

Các trẻ em ngày xưa thường được người lớn kể cho nghe câu chuyện như sau:

Ngày xửa ngày xưa, có một gia đình nghèo nọ sống bên cạnh một khu rừng, người chồng làm nghề tiều phu, người vợ lo việc nội trợ, họ chỉ có ba đứa con gái. Sáng sớm, người chồng vào rừng đốn củi, người vợ đi chợ để mua thức ăn, ba cô gái nhỏ trông chừng nhà.

Một buổi sáng nọ, đang nô đùa trong nhà, ba cô gái nhỏ thấy một cụ bà tiến lại gần. Người đàn bà mặc áo đen, từ xa ba cô gái nhỏ cũng đã có thể nhận ra gương mặt xấu xí của bà. Người chị gái vừa thấy bà lão chống gậy đến gần đã thét lên:

- Mụ phù thủy! Mụ phù thủy!

Nghe tiếng báo động của người chị, hai cô gái nhỏ vội chạy vào nhà đóng cửa lại, còn cô gái lớn chạy ra phía sau nhà để thả con chó ra. Lão bà khựng lại trước những tiếng gầm gừ của con chó. Bên trong, hai đứa nhỏ vẫn còn run cầm cập, một lát sau người đàn bà xấu xí đành bỏ đi vào phía rừng.

Ngày hôm sau, khi vào rừng đốn củi, người tiều phu đem con chó theo, người mẹ lại đem đứa con gái lớn theo phụ giúp mình mua sắm ở ngoài làng, ở nhà chỉ còn lại hai đứa con gái nhỏ.

Vào giữa buổi, khi hai đứa nhỏ đang chơi trước nhà thì lão bà xấu xí lại xuất hiện, cũng vẫn bộ quần áo đen của phù thủy, cũng vẫn dáng điệu cúi gằm người trên cây gậy. Ðứa chị có bổn phận trông coi đứa em, nó lại hét lên:

- Mụ phù thủy! Mụ phù thủy!

Và cả hai chạy ùa vào trong nhà rồi đóng kín cửa lại. Ðứa chị cũng còn kịp thời giờ để nhặt một viên đá cuội phòng thân khi lão bà xấu xí đến gần túp lều tranh. Bà nhìn vào trong chuồng chó, cái chuồng trống không, lại không có tiếng sủa, vậy là chú chó đã đi vắng. Người đàn bà tiến đến cửa chính của túp lều và tìm then cửa, nhưng bà chưa kịp mở cửa thì đứa chị đã ném đá vào người bà. Một tay đỡ lấy mặt, một tay chống gậy, bà già xấu xí bước từng bước nhẹ đi về phía rừng sâu.

Ngày hôm sau, sinh hoạt của nhà người tiều phu vẫn diễn ra bình thường. Người cha cũng đưa con chó đi theo mình vào rừng, còn người mẹ, ngoài đứa con gái lớn lại đưa cả đứa con gái kế đi ra chợ, chỉ còn lại đứa con gái nhỏ nhất mới lên năm.

Vào giữa buổi, khi đứa con gái nhỏ đang chơi trước cửa nhà, lão bà xấu xí lại xuất hiện. Một lần nữa, vừa trông thấy bà nó cũng hét lên như hai người chị của nó:

- Mụ phù thủy! Mụ phù thủy!

Và rồi nó chạy nhanh vào nhà, gài cửa lại và đứng nhìn người đàn bà.

Qua cái lỗ nhỏ của cánh cửa, đôi mắt thiên thần của nó bỗng nhận ra một điều mà nó chưa hề thấy trước đó. Người đàn bà không có vẻ gì là một phù thủy, nó chỉ thấy trước mắt mình một lão bà ốm yếu và mệt lả. Ðứa bé năm tuổi tự nhiên cảm thấy thương hại bà lão vô cùng, nó liền mở cửa và tiến đến bên bà:

- Thưa bà, cháu có thể giúp bà gì được không?

Người đàn bà nhìn đứa bé. Quả thực, trước mặt đứa bé, bà lão xấu xí kinh khủng, nhưng trong tiếng thở hổn hển, bà nói với đứa bé:

- Lão còn phải đi đường xa, lão mệt lắm, cháu có thể cho lão một ly nước không?

Ðứa bé chạy vội vào nhà và dùng cái gáo múc nước đem ra cho bà cụ. Bà cụ cầm lấy chiếc giáo, cảm ơn đứa bé rồi uống cạn, bà rùng mình, đứng thẳng và biến thành một cô công chúa xinh đẹp.

Thì ra, lão bà chính là một cô công chúa xinh đẹp đã từng bị một mụ phù thủy nào đó, vì ghen tức mà biến cô thành một người xấu xí. Cô công chúa ấy chỉ trở lại nguyên hình, nguyên trạng khi có một ai đó làm một nghĩa cử cho cô. Nhưng bao nhiêu năm trời không có ai tử tế với lão bà vì lão bà quá xấu xí. Cho đến ngày hôm đó, khi cô bé năm tuổi cho bà một ly nước lã. Hành động tử tế của cô gái nhỏ đã có sức biến đổi lão bà, và trả lại hình dáng yêu kiều cho cô công chúa.

Quý vị và các bạn thân mến,

Chuyện trên đây không chỉ là câu chuyện thần tiên để kể cho trẻ thơ nghe, mà cũng còn là chuyện xảy ra hằng ngày trong cuộc sống của người lớn. Mỗi ngày đi qua trong cuộc sống của chúng ta có biết bao nhiêu khuôn mặt mà chúng ta gán cho không biết bao nhiêu nhãn hiệu để cố tình xa lánh. Nhưng chỉ cần một cử chỉ tử tế rất nhỏ cũng đủ làm cho khuôn mặt ấy trở thành dễ thương. Ðó là sức mạnh biến đổi của tình yêu. Ðó là cốt lõi của Tin Mừng. Ðó là điều mà Chúa Giêsu đã đến trong trần gian để dạy cho loài người, đôi khi Ngài che giấu điều đó với những người thông thái và quyền thế, mà lại chỉ tỏ bày cho trẻ em và những kẻ bé mọn (x. Mt 11:25). Thật ra, chỉ có những tâm hồn trẻ thơ mới dễ dàng nhận ra sức mạnh biến đổi ấy của tình yêu.

Lạy Chúa, xin ban cho chúng con một tâm hồn tươi trẻ của trẻ thơ, để chúng con luôn cảm nhận được sức mạnh biến đổi của tình yêu.

Xin cho chúng con luôn ý thức rằng: chỉ có tình yêu thương mới biến đổi tâm hồn chúng con và giúp chúng con cũng biến đổi thế giới. Amen.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page