Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (3)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 89 -

Chia Sẻ

 

Trong quyến sách có tựa đề "Nhóm Mười Hai", ông Lespli Linda kể lại câu chuyện của một thương gia giàu có:

Bước vào quán ăn, ông chợt bắt gặp một em bé nghèo đang run vì đói ở cửa vào. Ðộng lòng thương, người thương gia mời em vào cùng ăn với mình, nhưng điều lạ lùng xảy ra: mặc dù đói, và đang có trước mặt một đĩa ăn ngon còn đang nóng, em bé nghèo may mắn này không tỏ vẻ gì xúc động và muốn ăn liền cả, mắt em cứ nhìn ra cửa sổ ngay bên cạnh, vẻ mặt vẫn buồn như trước. Người thương gia hỏi em:

- Tại sao con không ăn? Hay con không thích món ăn này?

Em bé nghèo vội vàng trả lời với giọng đầy sợ hãi:

- Không, con thích lắm, con cũng đói lắm, nhưng làm sao con có thể ăn được khi còn đứa em con cũng đói như vậy đang đứng chờ ngoài cửa kia.

Vừa nói, em vừa chỉ cho ông thương gia một em bé khác, nhỏ tuổi hơn, ăn mặc rách rưới đang thèm thuồng nhìn vào đĩa đồ ăn của mình trong quán.

Quý vị và các bạn thân mến,

Câu trả lời thành thật và đơn sơ của em bé: "Làm sao con có thể ăn được khi còn đứa em con cũng đói như vậy đang đứng chờ ngoài cửa kia". Câu trả lời này có thể trở thành câu nói của tình liên đới nhân loại giữa người với người, giữa chúng ta và người anh chị em bên cạnh thiếu thốn cần nhờ đến lòng quảng đại trợ giúp của chúng ta. Làm sao chúng ta có thể ăn uống được khi còn bao nhiêu anh chị em bên cạnh lâm vào hoàn cảnh bi đát hơn.

Em bé nghèo kia muốn chia sẻ sự may mắn của mình với đứa em. Ước chi mỗi người chúng ta cũng có được tâm tình liên đới giống như vậy đối với anh chị em xung quanh. Thiên Chúa rất vui lòng khi thấy những con cái Ngài sống tình liên đới với nhau, biết chia sẻ những hồng ân nhận từ Ngài. Ngài luôn muốn cho các con cái Ngài sống chia sẻ và trợ giúp nhau một cách vui tươi với tâm hồn biết ơn, với ý định thành thật, ngay chính, không hậu ý, lợi dụng. Ngài không muốn các con cái Ngài chia sẻ vì những hậu ý đen tối để thỏa mãn cái tôi tự tôn.

Thánh Phaolô Tông đồ nơi Chương 9 câu 7 của thơ thứ 2 gửi cho Giáo đoàn Corintô đã khuyên các tín hữu như sau: "Mỗi người trong anh em hãy cho đi, hãy chia sẻ với nhau tùy theo ý định tốt lành của mình, không cau có, không miễn cưỡng, vì khi ta vui mừng trao ban thì Thiên Chúa mới nhậm lòng" (2Cr 9:7). Tiếp đó, Thánh Phaolô cũng nhắc nhở cộng đoàn Corintô là: "Sở dĩ mỗi người chúng ta được mời gọi chia sẻ là vì trước đó chính Thiên Chúa là Ðấng đã ban cho chúng ta những điều đó" (2Cr 9:8).

Trong tập sách gợi ý suy tư có tựa đề "Những Hạt Ngọc Quý Mỗi Ngày", Mục sư Mundi đã kể lại một kinh nghiệm sống chia sẻ một cách quảng đại như sau:

Sau trận hỏa hoạn lớn xảy ra tại Chicago. Ông đi New York để xin những vị hảo tâm trợ giúp vật chất cho các nạn nhân, ông được giới thiệu đến một thương gia giàu có. Khi biết được hoàn cảnh cùng cực của các nạn nhân, vị thương gia này đã không ngần ngại ký ngân phiếu dâng cho công tác cứu trợ một khoản tiền thật to lớn ngoài sức tưởng tượng và sự mong đợi của ông, đồng thời ông còn giới thiệu mục sư với nhiều bạn bè thương gia khác nữa, để có thêm số tiền trợ giúp nhiều hơn nữa. Vào giây phút bắt tay từ giã trở lại Chicago, Mục sư Mundi cảm động nói với vị thương gia như sau:

- Khi nào có dịp đến Chicago, xin ông vui lòng cho chúng tôi biết, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức mình để đáp lại tấm lòng tốt của ông.

Nhưng vị thương gia khiêm tốn trả lời:

- Thưa Mục sư, tôi không bao giờ có ý định đến Chicago để được người ta đáp lễ đâu. Xin Mục sư hãy dành ân huệ đó cho bất cứ ai khác, và hãy quên tôi đi.

Câu nói thành thật này đã đánh động Mục sư Mundi suốt đời. Chúng ta không thể và cũng không mơ ước đóng góp điều gì to lớn cho những nhu cầu của anh chị em trong xã hội, nhưng gần bên chúng ta lúc nào cũng có những người cần đến những trợ giúp nho nhỏ, những nụ cười thông cảm, những lời nói khuyến khích mà không cần phải có nhiều của cải vật chất chúng ta mới chia sẻ cho được.

Chỉ cần chúng ta có một tâm hồn giàu lòng quảng đại, chúng ta có thể có một niềm vui thanh tao, không phải vì có nhiều, hay được nhận lãnh nhiều, nhưng vì biết trao ban, chia sẻ cho kẻ khác. Nếu chúng ta không có niềm vui nào khác thì ít ra, hãy hưởng lấy niềm vui vì biết chia sẻ với anh chị em xung quanh.

Lạy Chúa, xin dạy chúng con sống quảng đại, biết yêu thương và phục vụ anh chị em trong cả trong những việc nhỏ thường ngày. Amen.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page