Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (3)
(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 70 -
Thời Giờ Là Vàng Bạc
Dengodi là hoàng đế của một quốc gia rất giàu có và thịnh vượng, ông lên ngôi trong cảnh thái bình, tất cả những gì ông ước muốn đều được toại nguyện. Mỗi ngày ông ngự trên ngôi vua để được các triều thần đến bái lạy và cống hiến lễ vật, mặc dù ông không thiết gì những lễ vật đó và càng ngày ông càng nhàm chán với cảnh sống nhàn hạ trên nhung lụa đó của đền vua.
Trong số những triều thần và thường dân đến cống hiến lễ vật, có một người hành khất sáng nào cũng khiêm tốn đến tặng vua một trái táo rồi lặng lẽ ra đi. Quá quen với những món quà tặng quý giá, nhà vua tỏ ra quá bực tức với món quà quá hèn mọn của người hành khất, nhà vua cũng cố nén giữ thái độ lịch sự nhận quà tặng, nhưng khi người hành khất vừa quay đi, nhà vua liền chế nhạo người ấy trước mặt các cận thần và quăng ngay trái táo vào sọt rác. Tuy biết vậy, nhưng người hành khất không hề nản lòng, sáng nào ông cũng có mặt tại đền vua, theo sau những người dâng lễ vật, đến gần bên cạnh ngai vua và biếu nhà vua một trái táo. Ngày qua ngày, cái sọt rác bên cạnh ngai vua đã đầy ấp những trái táo của người hành khất vô danh ấy.
Thế rồi một hôm, con khỉ đột được nhà vua rất cưng chiều đến gần bên cạnh sọt táo, nó giơ tay lấy một trái táo và đưa lên miệng ăn, vừa ăn được một miếng thì con khỉ ném trái táo dưới chân vua. Ngạc nhiên trước cử chỉ của con khỉ, nhà vua đưa mắt nhìn kỹ xem có chuyện gì khác lạ chăng. Lúc ấy nhà vua mới nhìn thấy ngay giữa trái táo có một viên ngọc đẹp lấp lánh. Lập tức vua ra lệnh bổ tất cả mọi trái táo trong sọt do người hành khất dâng tặng vua. Và quả thật, trong tất cả mọi trái táo đều có một viên ngọc y hệt. Nhà vua liền cho gọi người hành khất đến và chào hỏi, người ấy liền thưa:
- Tâu bệ hạ, hạ thần muốn dâng tặng bệ hạ món quà bé mọn này để nhắc nhở bệ hạ rằng: mỗi ngày của đời sống con người là món quà quý giá chìm ngập giữa mọi thứ giàu sang phú quý. Có lẽ bệ hạ đã lãng quên món quà này và mỗi ngày bệ hạ đang phí phạm món quà quý giá ấy. Viên ngọc này chính là ngày mới của cuộc sống bệ hạ vậy.
Quý vị và các bạn thân mến,
Phung phí thời giờ quả là một tội phạm ghê gớm nhưng không có phương pháp nào trừng phạt. Giết thời giờ cũng không khác gì giết người, là như giết chết bao cơ hội tốt đẹp có thể làm lợi ích cho bản thân và tha nhân. Là như ném vàng xuống hố sâu, bởi vì thời giờ là vàng ngọc như chúng ta thường nghe nói. Triết gia Disraelly thật có lý khi nói rằng: "Ðời sống con người quá ngắn ngủi và không thể phung phí bởi những điều quá ti tiện".
Nếu chúng ta thực sự là môn đệ Chúa Kitô làm sao chúng ta có thể đóng kín cửa lòng để cho mình bị chìm ngập trong những vấn đề nhỏ nhen cá nhân, những lo lắng lặt vặt của gia đình, những cãi cọ không đâu với hàng xóm láng giềng, những bận tâm làm đẹp nhà cửa áo quần cho phù hợp thời trang, và mọi thứ xa xỉ. Trong khi đó lại ngoảnh mặt làm ngơ với người ngồi ăn xin bên vệ đường, và những người già cả bị bỏ rơi trong lối xóm, và biết bao thảm cảnh gia đình nặng nề hơn, trầm trọng hơn của những người ở gần ngay bên cạnh chúng ta.
Thật vậy, dửng dưng lạnh nhạt với những thảm cảnh của tha nhân xảy ra trước mắt chỉ để bận tâm đến những việc nhỏ nhặt của bản thân, ích kỷ cũng là một cách phí phạm thời giờ, là một tội bất công trước mặt tha nhân.
Lạy Chúa, Chúa không tạo dựng chúng con để sống lười biếng, ươn hèn, ích kỷ, nhưng để chu toàn sứ mệnh. Xin giúp con đừng phí phạm thời giờ Chúa ban hoặc vì những vụ lợi đê hèn của bản thân, hoặc vì quá e dè mà để mất quá nhiều thời giờ trước khi bắt tay vào việc gì hoặc vì tham lam chỉ ngồi mơ tưởng những công việc lớn lao quá xa vời.
Xin giúp con biết khôn ngoan tận dụng thời giờ Chúa ban để phục vụ một cách vị tha, biết hăng say chu toàn bổn phận kể cả khi công việc đó ít ỏi và nhỏ nhặt đến đâu đi nữa, bởi vì thời giờ là hồng ân của Chúa, là món quà quý giá, là để phục vụ. Amen.