Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (3)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 51 -

Ông Chủ Vườn Nho

 

Thiên Chúa nhân lành và giàu tình thương.

"Các người trở nên ganh tị vì Tôi nhân lành chăng?" (Mt 20:15)

Một văn sỹ kể lại câu chuyện một vị tu sĩ tên Cabô như sau:

Dù đã sống đời khổ hạnh lâu năm nhưng vị tu sĩ này còn nuôi lòng thù ghét hai người. Cứ mỗi lần nhớ đến tên hay nghe ai nhắc đến hai người này thì Cabô không thể nào làm chủ được bản tính của mình nữa mà phải lên tiếng nguyền rủa một lúc cho đã cơn giận mới thôi.

Một hôm, trong giấc ngủ ông nằm mơ thấy hai người mà mình ghét đang đứng gần bên bờ vực thẳm, lòng thù hận nổi lên khiến ông hò hét lớn tiếng mong cho hai người giật mình rơi xuống hố mà chết đi, và ông càng được khuyến khích hò hét hơn nữa khi nhận thấy là mình hét lên một tiếng thì mảnh đất nơi hai người đang nứt ra sắp rơi xuống vực. Khi hai người đó sắp rơi xuống thì bỗng chốc từ trên không trung có một bàn tay đưa xuống nắm lấy tay hai người. Chú ý nhìn theo bàn tay đó, càng ngày xuất hiện càng rõ hơn, và ông nhận con người đó chính là Chúa Giêsu. Chưa hết kinh ngạc, ông đã nghe tiếng Chúa Giêsu tươi cười nói với mình:

- Cabô! Cabô! Tâm hồn con ganh tị đầy thù hận muốn cho hai người này rơi xuống vực chết đi. Nhưng Ta thì không thể để cho họ bị tai nạn như vậy mà không cứu. Vậy con con cứ la to hơn nữa đi, con hãy thù hận luôn cả Ta nữa đi, để Ta và hai người này cùng rơi chung xuống hố kia.

Giật mình tỉnh giấc và hiểu được những gì Chúa muốn nói cho mình phải làm gì. Cabô ăn năn hối hận và nhớ mãi tiếng Chúa như vang vọng bên tai ông: "Con hãy thù hận luôn cả Ta nữa đi, vì Ta đồng hóa với những người này, Ta không thể nào để cho hai người bị nạn mà không cứu".

Quý vị và các bạn thân mến,

Câu chuyện vui trên đây có thể giúp chúng ta hiểu thêm phần nào giáo huấn của Chúa Giêsu trong bài dụ ngôn của Phúc Âm hôm nay (Mt 20, 1-16) nói về ông chủ vườn nho nhân lành đầy tình yêu thương và những người thợ xấu lòng, xấu mặt, xấu miệng, ganh tị trước hành động tốt lành của ông chủ. Thiên Chúa không thể không yêu thương, không thể không yêu thương con người. Thiên Chúa không thể không yêu thương mỗi người chúng ta dù chúng ta là những con người tội lỗi không có công trạng gì trước mặt Chúa. Chính vì muốn yêu thương và yêu thương cho đến cùng mà Chúa Giêsu phải đi qua con đường thập giá.

Dụ ngôn không nhằm dạy cho chúng ta một bài học về kinh doanh, kinh tế hay thương mại. Nếu nhìn trong viễn tượng này chúng ta sẽ hiểu lầm giáo huấn của Chúa Giêsu. Một ông chủ vườn nho hay chủ xưởng thợ mà đi hành động như người chủ vườn nho trong Phúc Âm hôm nay, mướn người vào làm bừa bãi, trả tiền có thể nói được cũng bừa bãi, ai cũng như ai, làm ít làm nhiều mặc kệ, thì công việc kinh doanh kể như sập tiệm. Hành động của người chủ vườn nho mà được Chúa Giêsu mô tả là dung mạo của Thiên Chúa và là cách hành xử của Thiên Chúa đối với con người. Hành động đó quả là ngược đời không thể hiểu được, nghịch lại với sự khôn ngoan tự nhiên của lý trí loài người chúng ta. Thế nhưng, Thiên Chúa đã hành động như vậy. Ngài không muốn bất cứ một ai phải chịu thiệt, bị mất đi ơn cứu rỗi, bị mất đi dịp được lãnh nhận ơn cứu rỗi khi chính con người chúng ta không biết ý thức về chính giá trị của mình như những người thợ đứng không ngoài quảng trường, không biết phải làm gì, những con người vô tích sự. Chính khi đó thì Chúa đến. Ngài kêu gọi thức tỉnh chúng ta về giá trị mà chúng ta có, cho chúng ta biết là chúng ta có thể đóng góp phần nhỏ mọn của mình vào công việc của Chúa.

"Không ai mướn chúng tôi. . . Cả các anh nữa, hãy vào vườn nho làm việc cho Ta. . ." (Mt 20:7). Người ta khinh chê các người không mướn các người, còn Ta, Ta mướn các người, hãy vào làm việc cho Ta, các người có giá trị, có khả năng làm việc được. Hãy chuẩn bị đón nhận ơn lành Ta ban cho mọi người" và chỉ có Chúa mới dám nói dám làm như vậy, và những ai được mời gọi trở nên giống Chúa thì cũng phải hành xử như vậy.

Xin Chúa hãy thay tim chúng ta, cho chúng ta có một con tim như Chúa. Thay mắt chúng ta để chúng ta có thể nhìn thấy như Chúa, nhìn thấy giá trị của anh chị em và cũng xin Chúa sửa môi, sửa miệng chúng ta để chúng ta khuyến khích anh chị em sống trọn ơn gọi của họ.

Lạy Chúa, xin đừng để chúng con làm nô lệ cho những tâm tình ganh tị.

Xin giải thoát chúng con khỏi những giới hạn mà tự sức con người chúng con không thể giúp mình, chúng con cần đến Chúa. Xin Chúa ban ơn cho chúng con và giữ gìn chúng con trong Ðức Tin mà giờ đây chúng con cùng nhau tuyên xưng.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page