Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (3)
(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 48 -
Gửi Vật Liệu Xây Nhà Trên Trời
Theo một câu chuyện cổ tích Tây phương, có một người đàn bà giàu có nọ rất hãnh diện về căn nhà sang trọng và ngôi vườn xinh đẹp của mình, nói cho cùng đây là loại người chỉ biết có của cải vật chất, nhưng ngôi vườn của bà có đẹp là nhờ bàn tay săn sóc của một cụ già làm vườn của bà.
Cụ già này có một cái nhìn hoàn toàn khác biệt với người chủ của mình, tuy nghèo hèn nhưng cụ luôn cảm thấy hạnh phúc khi chiêm ngắm cảnh vật xung quanh. Từ cánh hoa cụ săn sóc nâng niu cho đến con chim hót mỗi buổi sáng, và những đám mây trời bay lượn trên không trung, tất cả đều là một thế giới kỳ diệu và cụ cảm thấy hân hoan vì được chiêm ngắm mỗi ngày và từ mái tranh xiêu vẹo của mình, cụ luôn đưa tay giúp đỡ mỗi khi có ai cần nhờ đến.
Thế rồi người đàn bà qua đời, cuộc sống bên kia cõi chết xem chừng cũng tiếp tục cuộc sống trần gian, người đàn bà bị đưa vào một mái nhà tranh đổ nát, bà giận dữ nói với người hướng dẫn:
- Phải chăng mi đã lầm lẫn lớn, suốt đời tôi chỉ quen sống trong một căn nhà sang trọng với ít nhất là 6 phòng, làm sao tôi có thể sống trong căn nhà tồi tàn này cho được.
Và bà chỉ tay vào một ngôi nhà sang trọng, người đàn bà như sáng mắt lên:
- Ngôi nhà này hẳn là của tôi.
Nhưng người hướng dẫn trả lời:
- Rất tiếc, chúng tôi đang chuẩn bị ngôi nhà này để đón người làm vườn của bà.
Người đàn bà ngạc nhiên đến sửng sốt:
- Người làm vườn của tôi ư? Lão ta chỉ quen sống trong căn nhà tồi tàn kia thôi, ngôi nhà sang trọng này là của tôi mới phải.
Lúc bấy giờ người hướng dẫn giải thích:
- Thưa bà, chúng tôi không thể sắp xếp theo cách khác với trần gian. Ở đây chúng tôi chỉ xây nhà bằng chính những vật liệu gửi lên từ trần gian, người làm vườn của bà luôn gửi đến những vật quý giá nhất để xây căn nhà này, còn bà, bà chỉ gửi đến những phế thải làm sao chúng tôi xây cất cho bà một căn nhà sang trọng được.
Quý vị và các bạn thân mến,
Mừng lễ Các Thánh hôm nay có lẽ Giáo Hội không có ý mời gọi chúng ta tưởng tượng ra một Thiên Ðình chật ních các vị Thánh hoặc bổ túc danh sách các vị Thánh vô danh mà đúng hơn là kêu gọi chúng ta ý thức về sự Thánh Thiện mà mỗi người chúng ta tham dự vào. Trong các thư của thánh Phaolô, Ngài không ngần ngại gọi các tín hữu là những vị Thánh.
Thật thế, qua Phép Rửa và Thánh Thần, người tín hữu được tham dự vào sự thánh thiện của Thiên Chúa. Kể từ thời Công Ðồng Vatican II, sự thánh thiện không còn được xem là một đặc ân hay độc quyền của một số người nào đó mà là ơn gọi của mỗi người Kitô hữu chúng ta. Chúa Giêsu đã tóm tắt ơn gọi đó bằng một mệnh lệnh: "Các con hãy nên trọn lành như Cha các con trên Trời là Ðấng trọn lành" (Mt 5:48). Hãy nên trọn lành như Cha trên trời là gì nếu không phải là sống yêu thương bởi vì Thiên Chúa là tình yêu. Thánh thiện do đó cũng đồng nghĩa là tình yêu. Nói như Thánh Phaolô: "Tất cả mọi sự trên đời này đều sẽ qua đi, duy chỉ có tình yêu là tồn tại mãi mãi" (1Cor 13:13). Một nghĩa cử yêu thương là một bước tiến vào sự sống vĩnh cửu. Một hành động quảng đại hy sinh quên mình là một viên gạch để xây lâu đài cuộc sống mai sau.
Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã ban cho chúng con mẫu mực của thánh thiện là Ðức Giêsu Con Chúa. Ðấng là đuốc sáng cho chúng con.
Xin ban cho chúng con sức mạnh thánh thần tình yêu, để cùng với các Thánh, chúng con noi gương Ðức Kitô trong mọi hành động, lời nói và mọi quan hệ của chúng con, ngay từ cuộc sống này chúng con xây dựng được một thế giới công bằng huynh đệ và yêu thương nhau hơn. Amen.
(Lễ Các Thánh Nam Nữ ngày 01 tháng 11 năm 1996)