Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (3)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 36 -

Tình Mẹ

 

Ai trong chúng ta cũng có một người mẹ và như vậy ai trong chúng ta cũng có một lần được mẹ yêu. Khi nói về tình yêu, khi nói về tình mẹ tôi không khỏi bồi hồi xúc cảm nghĩ đến người mẹ yêu quý của tôi đã cùng sống bên cạnh tôi và đã nhiều lần nhắc tôi về hình ảnh người Mẹ chung bất diệt trên Thiên Quốc.

Tại sao mẹ tôi lại nhắc nhở tôi về Mẹ Maria, Ngài nhắc nhở tôi về cách sống của Ngài. Xin được chia sẻ với các bạn hôm nay về hình ảnh tuyệt mỹ mà tôi có được do chính người mẹ trần thế của tôi đã gợi lại trong trí tôi những gì tuyệt đẹp của tình yêu đó. Và để đánh dấu một năm mới 1998, tôi muốn nâng niu hình ảnh đó trong quý bạn và trong tôi để chúng ta cùng có một vài phút suy tư và nhớ về Người.

Chúng ta hãy hướng về bữa tiệc cưới Cana (x. Ga 2:1-11). Trong Kinh Thánh có diễn lại, Mẹ Maria là người đầu tiên cảm thấy tiệc cưới đã gần hết rượu và Mẹ điềm nhiên nói với Chúa: "Họ hết rượu rồi" (Ga 2:3). Ðiểm này cho ta thấy, Mẹ Maria là một người đàn bà tuyệt vời, Mẹ nhìn ra nhu cầu của cô dâu và chú rể. Cũng như phong tục người Á Ðông, khi tiệc cưới hết rượu chắc hẳn gia đình này sẽ ê mặt với họ hàng hai bên, họ sẽ bị chê bai. Mẹ Maria có tâm hồn Á Ðông rất tế nhị, Mẹ không muốn cho hai họ bị chê cười là thiếu lịch sự, là hẹp dạ, nên một cách thật dịu dàng, Mẹ nói với Chúa: "Họ hết rượu rồi". Mẹ chỉ cần tỏ lộ nhu cầu với con mình rồi để Ngài tự quyết định, Mẹ khỏi lo Chúa trả lời. Sự tế nhị của Mẹ ở chỗ Mẹ không nài nỉ, Mẹ không bắt Chúa phải làm ngay điều Mẹ xin, Mẹ không lấy quyền làm Mẹ để bắt con mình phải nghe ngay. Mẹ không muốn lấy uy mình là người Mẹ của Chúa, Mẹ tin là Chúa hiểu mình là đủ và Mẹ yên lặng bảo người đầy tớ: "Các anh làm tất cả những gì Ngài muốn" (Ga 2:5). Thế rồi, Mẹ an tâm để mặc Chúa lo. Và thưa các bạn, sau sự duyên dáng tế nhị này, chúng ta thấy gì? Chúa điềm nhiên trả lời: "Giờ Con chưa đến thưa Mẹ" (Ga 2:4). Nói như thế không phải thế, Chúa hiểu Mẹ mình hơn ai hết. Ngài bảo các đầy tớ đổ đầy 6 chum nước và rồi múc nước đó đưa cho chủ quản tiệc cưới (x. Ga 2:6-8).

Mỗi lần đọc lại tiệc cưới Cana, tôi không khỏi bỡ ngỡ và suy tư về tình yêu Chúa cho Mẹ Maria. Trong tiến trình về tình yêu có một không hai này, tôi nhận thấy tình yêu không cần phải nói. Một mức độ cao nhất của tình yêu là người ta giữ thinh lặng và chỉ trong một ánh mắt, một cử chỉ thoáng qua có thể nhận ngay sự có mặt của luồng điện tích cực đó.

Quý vị và các bạn thân mến,

Khác hẳn với một số bà mẹ muốn lấy uy quyền của người mẹ để bắt ép con cái làm theo ý mình, đôi khi các bà còn la mắng và thiếu tế nhị làm con cái bận lòng và đau khổ. Có thể chúng ta không thành công vì chúng ta không giống mẹ chúng ta chăng. Mẹ đã đi trọn con đường tình yêu bác ái là yêu thương quảng đại. Không phải khi mình dư thừa thì mới chia sẻ, sự bác ái của Mẹ là sự tế nhị, là sự cảm thông, là nhận ra nhu cầu mà không cần ai phải van xin. Bác ái của Mẹ là nói nhỏ với người có quyền, là tin rằng mình sẽ được đáp trả vì mình không trịch thượng. Mẹ không xin cho Mẹ nhưng là xin cho con cái Mẹ, bác ái của Mẹ thật tuyệt vời. Mẹ sẽ đảm bảo Nước Trời cho chúng ta nếu chúng ta đến cùng Mẹ, nếu chúng ta nấp mình vào tà áo Mẹ. Vì như tại tiệc cưới Cana, Mẹ đã biết rõ nhu cầu của chúng ta rồi, sở dĩ Mẹ chưa làm là vì Mẹ thấy không có lợi cho con Mẹ đó thôi.

Tôi còn nhớ rõ đầu mùa xuân năm ấy, mẹ tôi đưa tôi đi trên một con đường quanh co đầy bụi mịt mù, nhưng tôi phải đi vì chỉ có con đường duy nhất này mới đưa tôi ra đò lên tỉnh. Tôi nhớ, tôi đã phàn nàn và trách móc mẹ. Mẹ tôi hiểu, nhưng người chỉ âm thầm và lặng lẽ, và sau cùng khi gần tới bờ sông, ngài bảo tôi:

- Mẹ biết con phải vất vả lắm mới tới nơi này, nhưng con ơi, trên đời này muốn thành công thì phải hy sinh và sự hy sinh này con phải can đảm chấp nhận. Mẹ không thể làm cho con được, vì nếu mẹ làm con sẽ không bao giờ học được bài học cố gắng này. Nó sẽ là hành trang cho con trên bước đường con đi sau này.

Nói xong, mẹ đưa cho tôi tấm hình của Mẹ Maria đứng dưới chân thập tự và tôi vẫn giữ tấm hình đó cho tới bây giờ.

Tôi hiểu rằng nếu Mẹ không can đảm chấp nhận những khổ đau khi đứng dưới chân thập giá thì Mẹ không thể đồng hành trong công cuộc cứu chuộc cùng với Con Mẹ. Ngài đã chết trên thập tự.

Lạy Mẹ Maria, người Mẹ tuyệt vời của chúng con. Trong năm mới 1998 này, xin Mẹ hãy đưa chúng con đến gần Chúa hơn. Mẹ hãy nói nhỏ với Chúa nhu cầu của đàn con, nhu cầu của cả thế giới mà Mẹ đang ôm ấp trong tay Mẹ. Chúng con tin tưởng là Chúa sẽ thay đổi nước thành rượu vui mừng cho chúng con vì chúng con là con của Mẹ.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page