Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (3)
(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 01 -
Biến Cố Truyền Tin
"Xin Vâng"
Trong ngày Chúa nhật thứ tư Mùa Vọng, tức là vài ngày trước lễ Giáng Sinh. Giáo Hội lại cho chúng ta lắng nghe biến cố truyền tin được ghi lại trong Tin Mừng theo Thánh Luca (x. Lc 1:26-38), nhưng các bài đọc khác lại đưa chúng ta trở lui về với quá khứ xa xôi.
Triên tri Isaia loan báo vua Achas rằng: "Một trinh nữ sẽ mang thai và sinh hạ một người con mà nàng sẽ đặt tên là Emmanuel, nghĩa là Thiên Chúa ở cùng chúng tôi" (x. Is 7:10-14). Tiên tri Samuel cho biết vua David quyết xây một ngôi nhà cho Thiên Chúa (x. 2Sm 7:1-5.8-12.14.16). Riêng với tiên tri Mikê, người ta bỗng chú ý đến một vùng đất tối tăm và lãng quên của Palestina là Bêlem (x. Mk 5:2-5). Bêlem sẽ là địa danh vĩ đại nhất. Từ những lời loan báo trên đây, người ta thấy toát lên niềm an bình kỳ lạ: sẽ không còn chinh chiến nữa, các đồng cỏ sẽ xanh tươi, người nghèo sẽ được nó nê, và các dân tộc sẽ sống trong hoà bình.
Cũng trong những ngày gần lễ Giáng Sinh, chúng ta lại được nghe đọc một đoạn trong thư của Thánh Phaolô gửi cho giáo đoàn Rôma. Thánh Phaolô viết rằng: "Mầu Nhiệm giấu ẩn từ bao thế hệ nay được sáng tỏ qua các lời loan báo của các tiên tri". (x. Rm 1:1-7)
Người Do Thái cho rằng, trước khi có thời gian, Thiên Chúa rất cô đơn, Ngài không có ai để chuyện vãn, chính vì thế mà Ngài tạo dựng loài người. Do đó, lịch sử của thế giới là những truyền kể đã thành sự thật. Mỗi ngày Chúa nhật, các tín hữu Kitô tụ họp nhau lại để nghe những câu chuyện của Thiên Chúa. Có khi chúng ta tin những câu chuyện ấy, nhưng lắm lúc chúng ta lại không tin. Lúc còn nhỏ chúng ta tin những câu chuyện ấy, lớn lên dường như chúng ta không còn muốn tin nữa, nhưng hằng năm khi Mùa Vọng trở về, những câu chuyện ấy lại được kể lại. Và như trẻ thơ, chúng ta lại được mời gọi như trẻ thơ với đôi mắt mở to đầy hy vọng. Chúng ta được mời gọi để tin tưởng rằng: Phép lạ đã diễn ra và còn tiếp tục diễn ra.
Chuyện Giáng Sinh là chuyện mà Thiên Chúa muốn kể cho chúng ta nghe từ khởi đầu của thời gian. Trong ngày Chúa nhật cuối cùng của Mùa Vọng, Giáo Hội cố gắng giúp chúng ta nhớ lại và kêu mời chúng ta bắt đầu tin lại những câu chuyện của Thiên Chúa. Sứ thần Gabriel đã nói với Mẹ Maria: "Không có gì mà Thiên Chúa không làm được" (Lc 1:37). Do đó, trong tuần lễ trước khi Thiên Chúa sinh ra làm người trong một bé thơ, chúng ta cần phải trau luyện để tin rằng: "Không có gì mà Thiên Chúa không làm được".
Cũng như một số ít người Do Thái khác, Mẹ Maria biết rằng Thiên Chúa đang ẩn nấp trong thế giới. Tiên tri đã luôn nhắc đến một số người biết đến Thiên Chúa đang ẩn nấp ở đâu đó. Trong ngôn ngữ quen thuộc của người Do Thái, họ là nhóm còn sót lại của dân Israel: Họ gồm các bà goá, các trẻ mồ côi, những người già cả, những khách ngụ cư bất hợp pháp, các tù nhân, những người bị áp bức, v.v... họ được gọi là những người nghèo của Thiên Chúa, bởi vì Thiên Chúa ẩn nấp nơi họ, Người nghe tiếng kêu thống thiết của họ, và Người đến với họ.
Là thành phần của giai cấp nghèo ấy, Mẹ Maria tin rằng Thiên Chúa ở gần kề bên Mẹ. Mầu Nhiệm Nhập thể và Truyền tin chính là điều không thể làm được ấy đang được thực hiện nơi Mẹ. Mẹ Maria tin điều ấy. Mẹ tin rằng người chị họ là bà Elisabeth đang có mang, người mà thiên hạ suốt đời cho là son sẻ. Tin như thế không phải là điều dễ dàng. Giờ đây Mẹ tin rằng: Mẹ là người nữ đồng trinh cũng đã có mang. Ðây là một điều khó tin hơn. Ðứa con ấy là Con Thiên Chúa, nhưng lại sinh ra và lớn lên như một con người. Ðiều ấy lại càng khó tin hơn. Khó tin hơn nữa khi Người Con ấy sẽ đi rao giảng Tin Mừng cho người nghèo, bị giết chết rồi từ cõi chết sống lại, nhưng Mẹ tin và tin một cách tuyệt đối. Chúng ta cũng được mời gọi để tin như Mẹ. Tin rằng Chúa Giêsu vừa là người, vừa là Thiên Chúa. Tin rằng, ngay từ sự sống này nhờ phép rửa, chúng ta cũng đang tham dự vào sự Phục Sinh của Ngài.
Mỗi dịp Giáng Sinh về, chúng ta cử hành sự kiện Mẹ Maria thưa "Xin Vâng" với Thiên Chúa. Chúng ta có thể hình tượng Mẹ cúi đầu vâng phục và nói với sứ thần Gabriel: Xin ngài hãy nói với Thiên Chúa rằng: Tôi "Xin Vâng". Chúng ta cử hành sự kiện, mỗi người chúng ta thưa "Xin Vâng" trong gặp gỡ. Chúng ta thưa "Xin Vâng" chúng ra tin ở câu chuyện Nhập Thể. Chúng ta tin ở câu chuyện Thiên Chúa làm người và ở giữa chúng ta. Chúng ta tin và hy vọng rằng: Công Lý và Hoà Bình có thể đến ngay trên mặt đất này cho mọi người. Chúng ta thưa: "Xin Vâng" với Chúa. Cũng như Mẹ Maria, chúng ta thưa: "Nay tôi là tôi tớ Chúa. Chúng tôi "Xin Vâng" với những việc Chúa muốn.
Hai tiếng "Xin Vâng" của Mẹ Maria đã làm thay đổi cục diện thế giới. Ngày nay cũng thế, mỗi lần chúng ta thưa "Xin Vâng" với câu chuyện Nhập Thể làm người của Thiên Chúa, chúng ta cũng đang làm thay đổi bộ mặt của trái đất. Lắm lúc chúng ta cũng hỏi: Một tiếng thưa "Xin Vâng" và tin tưởng của một con người nghèo hèn và vô danh như tôi có thể ảnh hưởng đến cục diện thế giới ư? Tôi làm gì trong hơn 6 tỷ người trên mặt đất này?
Chúng ta hãy lắng nghe câu chuyện ngụ ngôn sau đây:
Một ngày mùa đông nọ, chim bồ câu và chim sẻ đậu trên một cành cây và trao đổi với nhau về một chuyện đang diễn ra trên thế giới. Thình lình tuyết rơi, những sợi tuyết mong manh rơi lã chã trên mây.
Chim bồ câu liền hỏi chim sẻ:
- Bạn có biết một hạt tuyết nặng bao nhiêu không? Rồi nó giải thích: Một hạt tuyết rơi chả là gì cả.
Nhưng con chim sẻ liền nói:
- Nếu bạn bảo rằng một hạt tuyết không là gì thì tôi xin kể chuyện này: Lần nọ, tôi cũng đang đậu trên một cành cây, thình lình tuyết rơi, tôi bắt đầu đếm, khi tôi đếm hơn một triệu hạt thì thình lình cành cây cong lại và gãy lìa khỏi thân cây, thế là tôi đành phải bay đi.
Nói xong con chim sẻ bay đi, để lại con chim bồ câu một mình giữa tuyết rơi.
Là biểu tượng của hoà bình. Con chim bồ câu chợt hiểu ra rằng: "Một hạt tuyết không là gì, nhưng triệu triệu hạt tuyết có thể làm cho cành cây ngã đổ". Một nghĩa cử xây dựng hoà bình không là gì, nhưng người người cùng chung sống cho hoà bình thì bộ mặt thế giới sẽ thay đổi.
Không có gì mà Thiên Chúa không làm được. Mẹ Maria đã tin như thế, và câu chuyện của Thiên Chúa đã thành sự thật. Thiên Chúa cũng tiếp tục cần tiếng thưa "Xin Vâng" của chúng ta để cho thế giới biết rằng không có gì Người không làm được.
Câu chuyện truyền tin được kết thúc bằng lời đáp trả của Mẹ Maria: "Này tôi là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa hãy làm cho tôi như sứ thần đã nói" (Lc :38). Mầu Nhiệm Nhập Thể đã khởi đầu, Thiên Chúa đã trở thành người và ẩn nấp trong thế gian, nơi một người đàn bà ở Nagiaret, một thị trấn vô danh trên bản đồ thế giới, giữa một dân tộc đang bị đè bẹp trong tăm tối nhưng lại được chọn lựa để mang ánh sáng đến trong thế gian. Mẹ Maria đã vâng phục và ưng thuận, mọi sự đã được thực hiện, Mẹ là Mẹ, Mẹ là Nữ Tỳ, là Tiên Tri, là người mang ánh sáng hy vọng đến cho thế giới tăm tối.