Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (2)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- Bài Suy Niệm nhân ngày 30 tháng 04 -

Sự nghèo cùng đáng sợ nhất

 

Bài suy niệm nhân ngày 30 tháng Tư: Có dư dật tiện nghi, nhưng thiếu nhân cách, đó là sự nghèo cùng đáng sợ nhất.

Quý vị và các bạn thân mến. Trong khi cả thế giới bàng hoàng về vụ thảm sát ngày 16 tháng 4 năm 2007 tại Trường Ðại Học Kỹ Thuật Virginia Tech, Hoa Kỳ, do một sinh viên người Nam Hàn tên là Cho Seung Hui gây ra, sát hại 32 người và làm bị thương nhiều người. Thì ngày 18 tháng 4 năm 2007, nhân tuần lễ thế giới về an toàn giao thông, Tổ Chức Y Tế Thế giới lại ra thông báo khuyến cáo Nhà Nước Việt Nam về mức độ cực kỳ cao về tai nạn giao thông. Ðây mới thực sự là một cuộc thảm sát âm thầm diễn ra từng ngày trên khắp các ngã đường tại Việt Nam.

Con số tai nạn giao thông gia tăng đến mức báo động. Nhưng xem chừng người Việt Nam vẫn tỏ ra bàng quan. Ðại diện của tổ chức Y Tế Thế Giới tại Hà Nội cho biết, bình quân mỗi ngày có hơn 30 người chết vì tai nạn giao thông tại Việt Nam. Ðây là tỷ lệ cao nhất thế giới. Nếu tính về thiệt hại vật chất, thì mỗi năm tai nạn giao thông tại Việt Nam gây tổn hại khoảng 885 triệu mỹ kim. Theo thống kê của Ủy Ban An Toàn Giao Thông của quốc gia Việt Nam, số lượng tai nạn giao thông trong năm 2006 đã vượt mức 14,000 vụ. làm hơn 12,300 người thiệt mạng. So với năm 2005, số vụ tai nạn giao thông tại Việt Nam đã gia tăng hơn 10%. Ða phần nạn nhân thuộc giới trẻ tuổi từ 15 đến 24.

Ðiều oái oăm là tại Tại Việt Nam ngày nay, đi đâu người ta cũng có thể thấy các khẩu hiệu như "Toàn dân nghiêm chỉnh chấp hành luật lệ giao thông" hay "Sống và làm việc theo Pháp Luật". Việt Nam có cả một rừng luật, nhưng xem chừng ai cũng coi thường luật lệ, đặc biệt là luật giao thông. Nạn ăn hối lộ của cảnh sát giao thông ngày càng trở thành phổ cập. Người vi phạm luật lệ chỉ cần chìa ra một ít tiền cho cảnh sát giao thông, là đã giải quyết mọi sự êm thắm. Một hiện tượng phổ biến không kém, khi xảy ra tai nạn, thấy nạn nhân bị thương, chủ xe lui xe lại cán cho chết luôn, rồi tìm cách hòa giải với gia đình nạn nhân, hay chạy án để bồi thường vài chục triệu, còn hơn là phải nuôi dưỡng người bị nạn tàn tật suốt đời. Sở dĩ tai nạn giao thông gây chết người như cơm bữa, là bởi thiếu sự tôn trọng đối với mạng sống con người. Cảnh luồng lắt giữa một rừng xe hai bánh là hình ảnh sống động của thứ triết lý phổ thông "mạnh ai nấy sống". Tựu trung tai nạn giao thông chỉ là phần nổi của tảng băng chìm của lỗ hổng đạo đực, hiện đang làm cho xã hội Việt Nam ngày càng thêm băng hoại.

Quý vị và các bạn thân mến. 30 tháng Tư là mốc điểm thời gian để nhìn lại. Không ai chối cải được rằng Việt Nam đã tiến rất nhiều về mặt kinh tế. Về mặt vật chất, Việt Nam có thể không còn ở tầng đáy của danh sách các nước nghèo nhất trên thế giới. Nhưng xóa bỏ cái nghèo về vật chất, người ta lại rước lấy cái nghèo về tinh thần và đạo đức.

Cách đây vài năm, trong một câu chuyện văn hóa trên báo Tuổi Trẻ, một tác giả đã có những so sánh như sau: Thời nay buồng tắm đã biết tạo sóng massage, và toilette đã có máy sấy khô, có nươc nóng nước lạnh. Nhưng nước thải từ tầng hai trở lên cứ phóng thẳng xuống mặt đường và mặt người. Một cụ ấm giặt quần áo lầu trên xã nước bẩn ngay đúng gánh xôi chè của một bà cụ vào buổi sớm mở hàng. Thời nay, cơm hộp giao tận nhà, siêu thị bán hàng qua điện thoại, giải đáp thắc mắc ngay tại giường. Nhưng bước ra ngoài phố, một dãy những tay vai ôm thịt bắp hùng hỗ chắn lối, ép xe đưa ta vào bãi, vào hàng thịt quay, vào tiệm ăn đặc sản. Thời nay, người Hà Nội đi Bắc Kinh, và người Saigòn đi BangKok như đi chợ phiên. Chỉ có điều khi đèn đỏ, người đi bộ không còn chỗ để băng qua đường. Khoảng cách ngắn, lại khó vượt qua.

Một học sinh cấp ba đã phát hiện như sau: Ngày nay, người ta đi nhanh, học nhanh, làm nhanh, ăn nhanh và ngủ nhanh. Vì đi nhanh nên nạn ket xe xảy ra hằng ngày. Trong đám đông người và xe ấy không tránh khỏi có người dẫm chân lên nhau, một va chạm ngoài ý muốn. Nhưng vấn đề là, nhiều thủ phạm dẫm chân lên người khác rồi bỏ lơ. Lời xin lỗi đã biến mất giữa đô thị văn minh.

Phát triển về kinh tế, giàu về vật chất nhưng không giàu về tinh thần và đạo đức. Có dư dật tiện nghi, nhưng thiếu nhân cách, đó là sự nghèo cùng đáng sợ nhất. Chúa Giêsu đã cảnh cáo: Lời lãi cả thế gian mà đánh mất chính mình thì được ích gì.

Lạy Chúa Kitô phục sinh, Chúa đã đến trong thế gian, để cho chúng con được sống và sống sung mãn trong ánh sáng Phục Sinh, xin cho chúng con cân nhắc mọi sự ở đời và luôn tìm kiếm những giá trị vĩnh cửu xuyên qua mọi sinh hoạt hằng ngày.

 

30 tháng 4 năm 2007

Mai Hương

 

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page