Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (2)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 69 -

Người Hành Khất Vô Ơn

 

Chuyện kể rằng: Có một người không cơm ăn, áo mặc, cũng không có một mái nhà trú nắng che mưa, ngửa mặt lên trời cầu khẩn Chúa dủ lòng thương.

Chúa động lòng thương gởi đến cho ông 3 trái táo để ăn cho đỡ đói. Kế đó Chúa gởi thêm cho 3 trái táo nữa để đổi lấy tấm lá làm nơi trú nắng che mưa, và lần thứ 3 Chúa gởi đến 3 trái táo nữa để đổi lấy manh áo che thân. Sau cùng, Chúa trở lại với trái táo thứ 10 để ông dùng nó mà tỏ lòng biết ơn và ngợi khen lòng nhân từ xót thương của Chúa đã ban cho ông 9 trái táo trước đó. Nhưng người hành khất nhận trái táo thứ 10, ngắm nghía thật lâu và càng nhìn trái táo càng thấy nó to lớn và xem ra càng thấy ngon ngọt hơn 9 trái táo trước. Ông cảm thấy thèm muốn ăn, nhưng trong thâm tâm cũng đã quá biết rõ là Chúa muốn ông dùng trái táo thứ 10 này để tỏ lòng biết ơn Ngài vì 9 trái táo trước.

Sau cùng ông tự nhủ: Thiên Chúa có hàng triệu trái táo khác trên mặt đất này, vậy thì trái táo thứ 10 này có nghĩa là gì với Ngài đâu. Nghĩ rồi làm vậy, ông ăn ngon lành luôn trái táo thứ 10 và chỉ dành cho Chúa một chút cùi ở giữa.

Người ta thường nói, trên đời này có 3 cách nhận:

1. Có những người tấm lòng chai cứng như hòn đá, để lấy được chút gì phải có công đập từ sáng tới chiều và sau cùng chẳng được gì hơn là những tia lửa và những mảnh đá vụn.

2. Người khác lại giống như cái bọt biển xốp chứa đầy chất lỏng, nhưng nếu muốn được giọt nào thì phải vắt kỹ, càng vắt mạnh càng được nhiều.

3. Có những người thuộc nhóm thứ 3 là giống như những áng mật ong, tự nó tuôn trào ra mật ngọt, thứ mật thơm tho ngọt ngào.

Quí vị và các bạn thân mến,

Lòng tham và tính ích kỷ vốn là tính bẩm sinh của con người của thời đại. Nhận lãnh và giữ lại cho mình bao giờ cũng dễ hơn là cho đi, ngay cả với những người tự xưng là con cái Thiên Chúa, là môn đệ của Chúa Kitô. Tại sao vậy? Phải chăng là bởi vì chúng ta chưa phân biệt và chưa biết rõ mối quan hệ giữa đức tin và tiền bạc, chưa hiểu rằng lòng tin vào Chúa phải được biểu lộ qua cách trọng dụng mọi ân huệ Chúa ban cho.

Người môn đệ trung thành thường biết tự hỏi mình. Tôi phải dùng những ân huệ, thời giờ và tài năng Chúa ban cho với mục đích nào? Biết năng tự hỏi mình như vậy cũng là điều nhắc nhở chúng ta rằng: chúng ta sinh ra trên cõi đời này với hai bàn tay trắng và cũng sẽ phải từ giã cõi đời này với hai bàn tay không. Chúng ta không có gì và cũng không thể nào tự hào có gì về mình cả. Tất cả đều là hồng ân Chúa ban cho và sẽ phải trả lẽ với Chúa về những hồng ân Ngài ủy thác cho mỗi người chúng ta. Chúng ta có thể dùng ân huệ của Chúa cho một cách ích kỷ cho chính mình, hay để phục vụ anh chị em xung quanh, hay để cảm tạ và làm vinh danh Thiên Chúa là chủ và là nguồn phát sinh mọi ơn lành.

Một khi cắt đứt mối liên hệ giữa lòng tin và tiền bạc, chúng ta sẽ không khác gì người hành khất vô ơn trên đây, chỉ biết hưởng dùng mọi ơn Chúa ban cho đến miếng cuối cùng để rồi trả lại cho Chúa cái cùi, cái vỏ trống vô dụng. Lòng tin nhắc nhở chúng ta nhớ rằng: chúng ta chỉ là môn đệ Chúa, là người quản lý trung tín có bổn phận chia sẻ hồng ân Chúa ban cho với người khác và xử dụng nó trong một thời gian nào đó mà thôi.

* * *

Lạy Chúa, xin Chúa giúp con tránh xa những lời nói dối hư danh.

Xin Chúa đừng bắt con quá nghèo nhưng có đủ cơm ăn áo mặc hàng ngày để con phụng thờ và tôn vinh Chúa.

Xin ban cho con một tâm hồn khiêm tốn biết ơn và một trái tim đại lượng, biết chia sẻ những gì con lãnh nhận được từ lòng thương xót hải hà của Chúa và biết dâng lời cảm tạ Chúa vì mọi hồng ân Chúa ban cho. Amen.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page