Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (2)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 67 -

Tình Thân Ái

 

Một cụ già nọ sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo.

Bước vào tuổi già, người ta thường hay nhớ lại tuổi thơ, do đó cụ già thường hay nhớ lại những bất hạnh, nghèo nàn của tuổi thơ và không ngừng thốt lên: lúc nhỏ ta thiếu thốn mọi sự.

Ngày nọ, con gái của cụ già lâm bệnh, cô mang đứa con trai đến nhờ cụ chăm sóc. Nhìn cháu và nhớ lại tuổi thơ của mình, cụ già hứa hẹn: ông đã thiếu thốn mọi sự, nhưng giờ đây, ông sẽ chẳng để cho cháu thiếu thốn bất cứ điều gì: ông sẽ lo cho cháu được đầy đủ như một ông vua con.

Thế là mỗi buổi sáng, cụ già rón rén đến bên giường của cháu và chỉ chờ cháu mở mắt là nói với nó: ông vua con của ta ơi! Hôm nay cần gì? Ðứa bé không cần suy nghĩ và nó trả lời với ông: hôm nay thì con cần ăn bánh kem, ngày khác nó đòi mua con gà, ngày khác nó thích chiếc xe điện tử v.v... nó vòi vĩnh đủ điều, và bất cứ điều gì cụ già cũng chiều theo. Nhưng xem ra cái trò làm ông vua con ấy không làm cho cậu bé được hạnh phúc. Có tất cả mọi sự nhưng nó cảm thấy thiếu một cái gì đó mà cả ông lẫn cháu đều không nhận biết điều đó là gì.

Ngày nọ, ông không tự chế được nữa, ông liền to tiếng với cháu: lúc nhỏ, ông thiếu thốn mọi sự, còn cháu bây giờ, cháu có tất cả mọi sự, vậy mà cháu vẫn không hài lòng, cháu muốn ông phải mang về đây cho cháu cả mặt trăng nữa hay sao?

Những lời lẽ trên đây xem ra không làm cho cậu bé xúc động chút nào, nó vẫn chìm đắm trong thinh lặng và buồn bã. Phần cụ già, cơn giận vừa vơi đi, cụ khóc sướt mướt như một đứa trẻ, khóc thật lâu. Lúc bấy giờ đứa bé mới vòng tay bá lấy cổ ông và hôn ông bằng những cái hôn nồng nàn. Cụ già như được giác ngộ, cụ nhìn sâu vào đôi mắt của đứa trẻ và thốt lên: "ta đã thiếu tình thân ái. Cháu đã thực sự mang lại tuổi thơ cho ta."

Quí vị và các bạn thân mến,

Cụ già trên đây có thể là hiện thân của mỗi người chúng ta. Xem ra chúng ta không bao giờ bằng lòng với cuộc sống. Chúng ta đeo đuổi hạnh phúc như một ảo ảnh. Có trong tay mọi sự, nhưng chúng ta vẫn cảm thấy thiếu thốn và trống vắng.

Người lớn thường nhìn lại dĩ vãng và xót xa cho tuổi thơ bất hạnh của mình. Trẻ con thì trái lại, dù có bất hạnh đến đâu vẫn hài lòng với hiện tại của mình. Trẻ con sống hồn nhiên, vui tươi và phó thác. Trẻ con có được sự khôn ngoan mà người lớn thường đánh mất.

Chúa Giêsu đã đưa trẻ thơ đến trước người lớn, Ngài nói: không được giống như trẻ thơ, anh em sẽ không được vào Nước Chúa. Trẻ thơ được Chúa Giêsu đề cao bởi vì trẻ thơ biết sống giây phút hiện tại, trẻ thơ không phải mưu toan tính toán hơn thiệt của cuộc đời. Trẻ thơ là hiện thân của mọi lý tưởng không ngừng mời gọi con người vươn tới. Ðó chính là nghịch lý của Tin mừng. Con người sinh ra để trở về với tuổi thơ muôn thuở: tuổi thơ của trong trắng, phó thác và quảng đại. Ðó là sự trở về liên lỉ mà Tin mừng luôn nhắc nhở chúng ta: "Phúc cho những ai có lòng trong sạch, vì họ sẽ nhìn thấy Thiên Chúa."

* * *

Lạy Chúa, xin thêm đức tin cho chúng con, để chúng con biết đón nhận từng giây phút của cuộc sống và tất cả mọi sự xảy đến cho chúng con như ân ban của Chúa.

Xin ban cho chúng con biết tìm thấy hạnh phúc đích thực trong từng ân phúc chúng con nhận lãnh và qua từng cử chỉ quảng đại trao ban của chúng con.

Lạy Chúa là Ðấng làm hoan lạc tuổi xuân của chúng con. Xin gìn giữ chúng con trong tâm tình trong trắng, phó thác và quảng đại của tuổi thơ. Amen.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page