Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (2)
(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 15 -
Ý Nghĩa Của Sự Cầu Nguyện
Người Hồi Giáo nói về ý nghĩa của việc cầu nguyện bằng một giai thoại như sau:
Có một vị hoàng đế nọ vào rừng để săn bắn, chiều đến, khi tới giờ cầu nguyện, ông trải tấm thảm ra trên cỏ, hướng về phía tây và phủ phục cầu nguyện với Ðấng Ala như tục lệ của người Hồi Giáo. Giữa lúc ông đang chìm đắm trong sự cầu nguyện thì có một người đàn bà hớt hải chạy vào rừng vì chồng bà đã bỏ nhà ra đi từ sáng sớm tới giờ mà vẫn chưa về nhà. Người đàn bà sợ có điều gì không lành cho chồng nên bất chấp hiểm nguy bà chạy vào rừng để tìm kiếm. Trong cơn hốt hoảng, người đàn bà không nhìn thấy có người đang phủ phục cầu nguyện, bà bước qua đầu ông mà không hề cảm thấy hối hận để nói lên một tiếng xin lỗi. Vị hoàng đế cảm thấy bị xúc phạm nặng nề nhưng ông cũng gắng gượng để tiếp tục cầu nguyện theo đúng luật dạy.
Khi ông cầu nguyện xong, trên đường trở về nhà, ông nhìn thấy người đàn bà vừa bước ngang qua đầu mình lúc nảy ngồi bên cạnh người chồng. Vị vua liền đến hỏi bà tại sao bà lại dám bước qua đầu của ông trong lúc ông đang cầu nguyện.
Sau khi người đàn bà biết rằng bà đã bước qua đầu một vị vua của đất nước để mà đi, bà liền xin lỗi vì đã tỏ ra bất kính với ông nhưng không chút sợ sệt, bà phân giải:
Tâu bệ hạ, vì tâm trí của hạ thần bị cuốn hút trong sự suy nghĩ đến người chồng. Hạ thần không còn biết gì đến những vật xung quanh nên hạ thần đã vô tình bước qua người bệ hạ, mong bệ hạ thứ lỗi cho. Và hạ thần cũng nghĩ rằng: trong lúc cầu nguyện thì tâm trí của bệ hạ cũng bị cuốn hút và suy nghĩ về Ðấng Ala và sẽ không còn tâm trí nghĩ đến những chuyện nhỏ mọn mà hạ thần đã làm.
Nghe thế, vị hoàng đế lấy làm xấu hổ vì suy nghĩ nhỏ nhen của mình. Tuy không phải là một bậc thầy trong đạo, nhưng người đàn bà này đã dạy cho ông ý nghĩa của sự cầu nguyện.
* * *
Quý vị và các bạn thân mến,
Câu chuyện trên đây có thể giúp chúng ta hiểu được phần nào về dụ ngôn người con hoang đàng mà chúng ta hẳn đã có dịp suy niệm rất nhiều lần rồi. Chúa Giêsu kể chuyện dụ ngôn về người con hoang đàng, nhưng điểm nhắm của Ngài lại là người con cả, hình ảnh của chính những người Biệt phái. Người con cả không muốn nhập vào cuộc vui để mừng ngày người em trở về mà lại trách cứ người cha vì không ngó ngàng gì đến anh ta, anh ta nói:
Cha ơi, đã bao năm con hầu hạ cha, không hề trái lịnh cha một điều, mà không bao giờ cha cho con một con bê nhỏ để ăn với chúng bạn.
Nhưng người cha nói với anh ta:
Hỡi con, con luôn ở với cha, mọi sự của cha đều là của con.
Trong cuộc sống hằng ngày của người kitô hữu, nhiều khi chúng ta cứ tưởng rằng mình là người luôn giữ luật Chúa và luật Giáo Hội, nhưng không chừng có nhiều lúc chúng ta không cảm nhận được rằng, chúng ta luôn ở bên Chúa, rằng Thiên Chúa là Cha yêu thương chúng ta. Không cảm nhận được tình yêu thương của Chúa, không cảm thấy được ở kề bên Chúa, sự việc này làm cho chúng ta cũng không nhận ra được rằng: Tha nhân là người anh em của chúng ta.
Chúng ta không ngừng được thôi thúc để quay trở về với Chúa, Người đang có đó và là người Cha đang chờ đợi chúng ta trong từng giây từng phút. Người luôn giang tay để ôm ấp, vỗ về, yêu thương và tha thứ cho chúng ta. Có cảm nhận được tình yêu của Người, chúng ta mới nhận ra được nơi tha nhân là người anh em của chúng ta.
Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn cảm nhận được tình yêu thương của Chúa và biết không ngừng chia sẻ tình yêu ấy với người anh em của chúng con. Amen.