Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (1)
(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 96 -
Tinh Thần Tử Bỏ
Chuyện kể về hai vị tu sĩ nọ lên đường đi hành hương:
Một vị chủ trương cần phải có tiền bạc và các phương tiện vật chất đầy đủ mới có bảo đảm cho đời sống tu trì. Một vị thì luôn tin tưởng ở tinh thần từ bỏ. Hai người trao đổi và tranh luận với nhau về hai tinh thần khác nhau mà không ai có thể thuyết phục được ai. Khi họ đến bên bờ một dòng sông thì trời cũng đã tối. Người có tinh thần từ bỏ đề nghị:
- Chúng ta không có tiền thì làm sao có thể thuê người lái đò đưa chúng ta qua sông, nhưng tại sao chúng ta lại lo lắng quá nhiều như thế này, chúng ta hãy ngủ lại bên bờ này và dâng lời chúc tụng Chúa, ngày mai thế nào chúng ta cũng tìm ra người giúp chúng ta qua sông một cách an toàn.
Vị tu sĩ tin ở sự phòng xa và sức mạnh của các phương tiện vật chất thì lại quả quyết như sau:
- Bên này không có làng mạc và nhà cửa, thú dữ có thể về cắn xé chúng ta, rắn rít cũng có thể bò ra để làm hại chúng ta, và nhất là chúng ta không thể chịu đựng nổi cái giá lạnh của đêm nay. Bên kia sông, chúng ta có thể ngủ đêm một cách an toàn, tôi có mang theo tiền đây, chúng ta hãy thuê một người lái đò.
Sau khi hai người đã qua sông, Vị tu sĩ trả tiền cho người lái đò và nói với người bạn của mình như sau:
- Anh đã thấy được ích lợi của việc có tiền trong đó chưa? Chính nhờ có chút ít tiền bạc mà tôi có thể cứu mạng anh và chính tôi nữa, điều gì có thể xảy ra cho chúng ta nếu tôi cũng sống tinh thần từ bỏ như anh mà không mang theo đồng xu nào trong túi.
Nghe thế, vị tu sĩ luôn sống tinh thần từ bỏ mỉm cười nói như sau:
- Chính sự từ bỏ của anh đã cứu sống chúng ta. Anh đã không tiếc tiền để thuê người lái đò là gì? Hơn nữa, tôi đã không có đồng xu dính túi, vậy mà tôi vẫn cứ sống. Tôi tin rằng: chính tinh thần từ bỏ của tôi đã cho tôi được mọi sự cần thiết.
*
* *
Quí vị và các bạn thân mến,
Tin Mừng kể lại: Ngày nọ Chúa Giêsu và các môn đệ đang đi trên đường thì có người đến thưa với Ngài: "Tôi xin theo Thầy bất cứ nơi nào Thầy đi", nhưng Chúa Giêsu nói: "Con chồn có hang, chim có tổ, nhưng Con Người không có nơi gối đầu". Ngài lại nói với người khác: "Hãy theo Ta", nhưng người đó thưa: "Xin cho phép tôi được về chôn cha tôi trước đã". Chúa Giêsu nói với người đó: "Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết, phần ngươi hãy đi rao giảng Nước Chúa". Một người khác thưa với Ngài: "Tôi sẽ đi theo Thầy, nhưng cho phép tôi về từ giã những người thân trong nhà đã". Chúa Giêsu đáp: "Ai cầm cày mà còn quay lại đằng sau, không được vào Nước Chúa".
Chúa Giêsu đòi hỏi các môn đệ và tất cả những ai muốn theo Ngài một thái độ dứt khoát tận căn. Ngài không chấp nhận bất cứ một sự thỏa hiệp nào. Qua những đòi hỏi ấy Chúa Giêsu muốn nhắc lại cho chúng ta giới răn cơ bản trong đạo, đó là: "Mến Chúa hết linh hồn, hết trí khôn, hết sức lực". Ðây không phải là một điều không tưởng, đây cũng không phải là một lý tưởng cao vời, mà là một mệnh lệnh. Con người chỉ thực sự đạt được ơn gọi làm người của mình khi nó sống trọn cho Thiên Chúa mà thôi. Con người chỉ thực sự hạnh phúc khi nó thuộc trọn về Chúa.
Xét cho cùng: Mến Chúa trên hết mọi sự, với tất cả sức lực và trí khôn của mình là để cho Ngài chiếm ngự, và là mỗi ngày một nên trống rỗng hơn để được Ngài lấp đầy. Ðó là một mệnh lệnh mà Giáo Hội muốn nhắc nhở cho chúng ta trong suốt mùa chay này. Những việc làm như hy sinh, hãm mình, khổ chế chỉ thực sự có ý nghĩa và giá trị nếu chúng được thực thi như một cố gắng dốc cạn chính mình để sống tin tưởng và phó thác cho Thiên Chúa. Và đó cũng là mục đích của cuộc đời Kitô hữu của chúng ta.
Lạy Chúa, qua những âm thầm hy sinh từng ngày. Xin cho chúng con được lớn lên trong niềm tín thác, tin tưởng vào tình yêu quan phòng của Chúa, vì Chúa là gia nghiệp đời chúng con. Amen.