Nụ Cười Trong Cung Lòng Thiên Chúa

(100 Câu Chuyện Vui Gợi Ý Suy Tư Và Cầu Nguyện

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia - Radio Wahrheit)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 91 -

Thắp Ðèn Cho Ai

 

Mẹ Têrêsa thành Calcutta kể:

Ở Úc Châu có một người thổ dân (Aborigine) sống trong một hoàn cảnh thật thảm thương. Ông ta đã cao niên rồi. Từ bao năm tháng ông chỉ một thân một mình cô đơn trong túp lều tối tăm xiêu vẹo. Lần đầu tới thăm ông, tôi đề nghị:

- Ðể tôi dọn dẹp nhà và sửa soạn giường chiếu lại cho ông.

Ông ta hờ hững nói:

- Tôi đã quen sống như vậy rồi.

Nhưng tôi bảo ông:

- Tuy vậy, ông sẽ cảm thấy dễ chịu hơn với căn nhà sạch sẽ và ngăn nắp.

Sau cùng ông ta bằng lòng để tôi dọn dẹp lại nhà cửa cho ông. Trong khi quét dọn tôi thấy một cái đèn cũ, đẹp nhưng phủ đầy bụi bẩn.

Tôi hỏi ông:

- Có bao giờ ông thắp đèn này không?

Ông ta trả lời với giọng chán ngán:

- Nhưng thắp đèn cho ai? Có ai bước chân vào nhà này bao giờ đâu. Tôi sống ở đây đã lâu rồi mà chẳng hề trông thấy một ai cả.

Tôi hỏi ông:

- Nếu như các nữ tu đến thăm ông thường xuyên, ông có bằng lòng thắp đèn lên không?

Ông vui vẻ đáp:

- Dĩ nhiên rồi.

Từ hôm đó, các nữ tu của chúng tôi quyết định mỗi chiều sẽ ghé qua nhà ông. Cũng từ đó, ông ta bắt đầu thắp đèn và dọn dẹp căn lều cho sạch sẽ hơn. Ông còn sống thêm hai năm nữa, Trước khi chết ông nhờ các nữ tu nhắn tin cho tôi, ông nói:

- Xin nhắn với mẹ Têrêsa bạn tôi rằng, ngọn đèn mà mẹ đã thắp lên trong đời tôi vẫn còn chiếu sáng. Ðó chỉ là một việc nhỏ, nhưng trong bóng tối cô đơn của đời tôi, một tia sáng đã chiếu lên và vẫn còn tiếp tục sáng mãi.

*

* *

Trong cuộc đời này, có biết bao những kiếp người cô đơn, có biết bao những cõi lòng băng giá, ngay giữa xã hội ồn ào nhộn nhịp, cũng có khi ngay trong gia đình ta.

Ai cũng muốn được yêu thương, ai cũng muốn được thông cảm. Những con người cô đơn kia đang chờ đợi ở ta một tâm hồn rộng mở. Những cõi lòng băng giá kia đang mong mỏi nơi ta một tình người thân thương ấm áp.

Hơn ai hết, Kitô hữu chúng ta còn phải nhận ra khuôn mặt khả ái của Thầy mình nơi thân hình tiều tụy, nơi cõi lòng đau thương của những người anh em khốn khổ ấy, và không bao giờ quên lời Thầy đã dạy:

"Bất cứ điều gì chúng con làm cho một trong những anh em bé mọn nhất của Ta, là chúng con đã làm cho chính Ta" (Mt 25,40).

Mỗi người hãy thắp sáng lên ngọn đèn bác ái nơi lòng mình để mặt đất này rực rỡ ánh huy hoàng của tin yêu và hy vọng.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page