Nụ Cười Trong Cung Lòng Thiên Chúa

(100 Câu Chuyện Vui Gợi Ý Suy Tư Và Cầu Nguyện

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia - Radio Wahrheit)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 86 -

Cô Gái Phi Thường

 

Hê-lân Kê-lơ là một cô gái mù, điếc và câm ngay từ khi mới sinh được vài năm. Nhưng nhờ ý chí phi thường, cô đã học hành và tốt nghiệp đại học, trở thành bậc khoa bảng.

Hê-lân kể lại rằng, chính cô giáo của em là Sô-li-vân đã giúp em tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Một buổi sáng, khi Hê-lân lên 8 tuổi, cô Sô-li-vân đã dắt em đến bên cạnh cái giếng, cô kéo nước lên và xối nước vào lòng bàn tay nhỏ bé của em. Rồi cô dùng ngón tay của mình viết chữ "nước" trong lòng bàn tay em. Cô viết đi viết lại chữ "nước" ấy nhiều lần.

Phúc chốc, mắt, tai, miệng, lưỡi và trái tim của Hê-lân như được tháo cởi. Em chợt hiểu rằng cái chất lỏng đang chảy mát rượi trên tay em có tên là "nước".

Cảm nghiệm đầu tiên về nước ấy đã đưa Hê-lân vào thế giới kỳ diệu của ngôn ngữ. Bất cứ vật nào em sờ được, em cũng xin cô giáo Sô-li-vân viết tên gọi trên lòng bàn tay em.

Một hôm, trong một cơn giận dữ, Hê-lân đã liệng con búp bê của em đi. Khi cô Sô-li-vân viết chữ "búp bê" trong lòng bàn tay em, Hê-lân bỗng nhớ lại cơn giận dữ của mình. Hê-lân đã ghi lại rằng đây là lần đầu tiên trong đời em đã cảm nghiệm được thế nào là hối hận, và em đã khóc sướt mướt.

*

* *

Chúa dựng nên con người, ban cho con người những tài năng rất đặc biệt. Con người biết làm thơ, biết vẽ, biết hát, nhất là biết hối hận và biết khóc. Chỉ có con người có thể ra khỏi thế giới sự vật và nhất là ra khỏi chính mình.

Kinh nghiệm trên đây của cô Hê-lân giúp cho ta hiểu được tính cách siêu việt ấy của con người. Bên kia cái chất lỏng tươi mát trong lòng bàn tay, cô bé mù câm điếc đã đi vào thế giới của ngôn ngữ. Bên kia con búp bê ngã đổ, cô bé đã cảm nghiệm thế nào là hối hận. Một lời nói được lắng nghe, một thế giới mới mở ra, một cuộc sống mới được khởi đầu.

Trên bình diện ngôn ngữ, con người vừa sinh ra mang lấy tội tổ tông, kể như đã bị mù tinh thần. Và có một Lời đã được nói ra, một Lời mở ra cho con người một thế giới mới, một Lời có sức thay đổi cuộc sống con người. Lời ấy chính là Ðức Giêsu Kitô, là Lời Thiên Chúa nói với con người, là Ngôi Lời, Con Thiên Chúa.

Hôm qua, hôm nay và ngày mai, Lời ấy vẫn luôn được nói lên. Ðể có thể lắng nghe Lời ấy, con người phải không ngừng tỉnh thức. Bởi vì Lời ấy chỉ được nói xuyên qua cuộc sống.

Thánh Gioan đã viết: "Và Lời đã trở thành xác thể" (Gn 1,14). Chính trong xác thể, chính xuyên qua cuộc sống mà con người vẫn nghe được Lời ấy.

Thời Chúa Giêsu người ta không chịu lắng nghe, không muốn đón nhận Ngài, bởi vì Ngài cũng mang thân xác như bao người, bởi vì Ngài cũng sống cuộc sống con người như bất cứ ai.

Ngày nay, Lời Thiên Chúa vẫn tiếp tục nhập thể và ở giữa chúng ta. Ngài vẫn ở đó và không ngừng nói với ta. Xuyên qua những con người, xuyên qua những cuộc sống dù lầm than khổ cực, chúng ta hãy lắng nghe Ngài. Vì Lời Ngài là sự thật và là sự sống.

Thánh Gioan đã xác quyết như sau nơi khởi đầu Phúc Âm của ngài:

"Ngôi Lời ở giữa thế gian, thế gian nhờ Ngôi Lời mà có. Song thế gian không biết Ngôi Lời. Nhưng những ai tiếp nhận Ngôi Lời, thì Ngôi Lời ban cho họ quyền làm con Thiên Chúa..."

Lạy Chúa, xin giúp con mở rộng đôi mắt tinh thần để đón nhận Chúa vào cuộc sống của con và giúp con trung thành chu toàn thánh ý Chúa. Amen.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page