Nụ Cười Trong Cung Lòng Thiên Chúa

(100 Câu Chuyện Vui Gợi Ý Suy Tư Và Cầu Nguyện

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia - Radio Wahrheit)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 62 -

Cô Gái Bên Ðường

 

Rải rác trên sườn một ngọn núi nổi tiếng và thơ mộng vào bậc nhất của miền Nam nước Nhật bản, người ta thấy những ngôi chùa cổ kính, những thiền tự trang nghiêm ẩn mình sau những tàn cây lớn bốn mùa xanh tươi mịn màng.

Một buổi chiều kia, sau trận mưa đầu mùa, cảnh vật tươi mát hẳn lên, thiên nhiên càng thêm hữu tình, hai nhà sư Tan-đan và Ê-ki-đô cùng xuống núi, thong dong tản bộ dọc theo con đường dẫn vào một làng quê.

Tới một khúc đường quẹo, hai người gặp một cô gái xinh đẹp trong bộ áo Ki-mô-nô sặc sỡ và chiếc khăn quàng bằng lụa óng ả. Cô gái đứng bên vệ đường dáng vẻ băn khoăn vì không thể băng qua khúc đường lầy lội với một trang phục như thế. Nhà sư Tan-đan liền bảo:

- Ði lối này, cô bé!

Rồi không để cô gái kịp xoay xở, Tan-đan nhanh tay bồng cô gái, bước qua vũng lầy và đặt cô xuống bên kia đường. Cô gái cúi đầu tỏ dấu cám ơn, còn nhà sư thì mỉm cười đáp lễ rồi tiếp tục cuộc đi dạo.

Nhưng từ lúc ấy, Ê-ki-đô không buồn nói gì với bạn nữa. Mãi tới khi hai người dừng chân trước một ngôi đền, Ê-ki-đô không nhịn lâu hơn được, liền nói với Tan-đan:

- Chúng ta là những nhà sư, không được phép gần đàn bà, nhất là những đàn bà trẻ đẹp. Nguy hiểm lắm! Trên đường đi, sao anh lại dám bồng cô gái đẹp kia như thế?

Tan-đan mỉm cười và thản nhiên đáp:

- Tôi đã bỏ cô nàng ở bên kia vũng lội rồi. Còn anh, sao anh vẫn còn mang nàng tới tận nơi đây vậy?

*

* *

Khi con người thực sự làm chủ được mình, khi họ có được một tâm hồn hoàn toàn siêu thoát, chính là lúc họ không còn bị ràng buộc hay bị chi phối bởi bất cứ điều gì nữa.

Ðây là một con người tự do đích thực. Cuộc sống làm người, cuộc sống đức tin hay cuộc đời tu hành của họ sẽ không ngừng thăng tiến trong an bình và hân hoan.

Ðó cũng chính là cuộc sống mà thánh Phaolô cầu mong cho mọi Kitô hữu khi Ngài nói: "Họ có vợ mà như không có, khóc mà như không khóc, vui mà như không vui, mua sắm mà như không có gì, dùng của đời mà như không dùng chi cả" (xem 1Cr 7,29-31).

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page