Niềm Tin
(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý
Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 189 -
Vẻ đẹp của lòng nhân ái
Vẻ đẹp của lòng nhân ái.
Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.
(RVA News 18-09-2023) - Chuyện kể rằng:
Có một người lính vừa kết thúc trận chiến, anh gọi điện về cho cha mẹ già và hỏi:
- Thưa cha mẹ, con sắp được trở về nhà rồi, nhưng con có một chuyện muốn xin phép cha mẹ. Con có một người bạn cùng đơn vị, con muốn đưa anh ấy về nhà cùng con.
Cha của anh vui vẻ trả lời:
- Con có thể đưa anh ấy về với chúng ta, con trai yêu quý ạ!
Chàng trai ngập ngừng nói tiếp:
- Nhưng có điều này, con muốn nói trước với cha mẹ là anh bạn con bị thương rất nặng trong cuộc chiến vừa rồi. Anh ấy đã mất đi một chân và một cánh tay, và bây giờ anh ấy không có nơi nào để ở. Con muốn anh ấy được đến sống với chúng ta.
Nghe đến đây, người cha vội vàng ngắt lời:
- Ồ! Cha mẹ xin lỗi con! Nhưng có lẽ chúng ta sẽ giúp anh ấy tìm nơi nào khác để sống, con ạ!
Người lính bật khóc:
- Không đâu cha mẹ ơi, con muốn anh ấy tới sống với chúng ta.
Nhưng người cha cương quyết trả lời:
- Con à! Con có biết con đang yêu cầu cha mẹ điều gì không? Cha mẹ đã lớn tuổi rồi. Ðưa một người tàn tật như vậy về nhà là con đem một gánh nặng về cho cha mẹ đấy! Cha nghĩ rằng con hãy về nhà một mình, và để anh ấy tìm cách lo liệu cuộc sống của anh ấy.
Người con trai nghe xong lời cha mình nói thì lặng lẽ gác điện thoại. Vài ngày sau, cha mẹ anh nhận được tin báo từ đồn cảnh sát là tìm được xác một người thanh niên có giấy tờ tùy thân là con trai của họ. Hai ông bà vội vã đến nhà xác để nhận diện thi thể. Họ đau đớn tột cùng khi nhận ra đúng là người con trai yêu quý mà họ đang mong chờ. Và họ hết sức thảng thốt khi nhận ra rằng người con trai của họ chỉ còn một cánh tay và một chân.
Quý ông bà và anh chị em thân mến,
Lòng nhân ái đem đến cho con người niềm hy vọng để có thể tiếp tục cuộc sống của mình khi họ gặp bế tắc và đau khổ nhất. Người con trai trong câu chuyện bên trên không may đã trở thành người tàn tật sau cuộc chiến tranh khốc liệt. Anh mong ước được trở về với vòng tay yêu thương của cha mẹ, nhưng không đủ can đảm vì sợ mình sẽ trở thành gánh nặng cho cha mẹ. Có lẽ, nếu biết được con trai mình đang gặp cảnh khốn khổ như vậy, cha mẹ anh sẽ không ngần ngại mở rộng vòng tay đón anh về nhà, vì anh là con trai yêu quý của họ. Câu chuyện về người bạn tàn tật mà anh dùng để ngỏ lời và thái độ khước từ một gánh nặng của cha mẹ đã khiến anh mất hết hy vọng được đón nhận về nhà. Cho nên, anh đã quyết định tìm đến cái chết để không phải đem về cho cha mẹ một gánh nặng.
Trong số những nét đẹp mà con người sở hữu, có thể nói lòng nhân ái là nét đẹp được trân quý nhất. Nét đẹp đó làm cho con người tỏa sáng khi yêu thương, đồng cảm với những niềm đau, nỗi khổ của những người gặp hoạn nạn, bất hạnh và tận tình quan tâm, giúp đỡ họ. Và chính nét đẹp đó làm cho con người trở nên giống Thiên Chúa và phản ánh được tình yêu của Thiên Chúa. Thiên Chúa là tình yêu. Người đã tạo dựng nên con người trong tình yêu, cứu chuộc con người trong tình yêu và Người mời gọi con người cũng hãy yêu thương nhau theo như cách mà Thiên Chúa đã yêu thương con người.
Ngày hôm nay, lòng nhân ái của con người đã bị lối sống mang đậm tính chủ nghĩa cá nhân lấn lướt. Lối sống này hình thành nơi con người cảm thức luôn đặt cái "tôi" của mình lên trên mọi lựa chọn có liên quan đến lợi ích của những người xung quanh. Rất nhiều người đã không có một chút cảm thương mà còn tàn nhẫn gây đau đớn trên thân xác và cả tinh thần của những người ruột thịt với mình. Những người cha, người mẹ đánh đập, bạo hành con cái mình; những người con bỏ đói, hất hủi, đay nghiến cha mẹ già... Gia đình vốn là nơi "máu chảy ruột mềm" mà lòng nhân ái còn vắng bóng thì đâu là nơi lòng nhân ái được hiện diện?
Chúng ta cầu xin Chúa đổ tràn tình yêu của Chúa trong cuộc đời của tất cả mọi người, đặc biệt là những người mà cõi lòng đang lạnh lẽo, chai cứng vì thiếu lòng nhân ái, để mọi người cảm nhận được tình yêu của Chúa dành cho mình và cũng biết chia sẻ tình yêu đó cho anh chị em xung quanh, thể hiện qua lòng trắc ẩn và sự tử tế để luôn nói những lời yêu thương và thi hành những nghĩa cử bác ái để an ủi, nâng đỡ nhau.
Lạy Chúa, nơi nào vắng bóng lòng nhân ái, nơi đó sẽ lạnh lẽo và đau thương biết bao! Xin lòng nhân ái của Chúa sưởi ấm tâm hồn chúng con, để chúng con cũng biết trao gửi cho mọi người hơi ấm của lòng nhân ái. Amen.
Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.