Niềm Tin
(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý
Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 166 -
Không còn sợ hãi
Không còn sợ hãi.
Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.
(RVA News 22-08-2023) - Người ta kể rằng:
Có một cô bé mắc phải một căn bệnh nguy hiểm và rất hiếm gặp. Cơ hội được cứu sống duy nhất của cô bé là được truyền máu của người anh trai duy nhất lớn hơn cô hai tuổi. Cậu bé này cũng mắc phải căn bệnh giống em gái mình, nhưng cậu lại sống được một cách kì diệu nhờ cơ thể của cậu đã tự sản sinh một loại kháng thể chống lại căn bệnh đó. Bác sĩ giải thích điều đó với anh trai cô bé, và hỏi cậu có dám để bác sĩ truyền máu của cậu sang cho em gái để cứu cô bé ấy hay không. Cậu bé do dự trong giây lát rồi hít một hơi thở thật sâu để lấy can đảm và nói:
- "Cháu đồng ý! Bác cứ lấy máu của cháu nếu điều đó giúp em cháu có thể khoẻ lại được!"
Các bác sĩ đặt hai anh em nằm trên hai chiếc giường gần nhau và bắt đầu đặt ống dẫn máu của cậu bé, truyền cho cô em gái. Cậu bé mỉm cười khi nhìn thấy đôi má em gái mình bắt đầu lấy lại sắc hồng. Nhưng rồi vài phút sau, gương mặt cậu bắt đầu tái nhợt đi và nụ cười trên môi cậu tắt dần. Vị bác sĩ lo lắng tiến đến bên giường cậu bé và hỏi:
- "Cháu cảm thấy thế nào?"
Cậu bé nhìn bác sĩ, giọng run run hỏi:
- "Có phải máu của cháu sắp hết và cháu sắp chết rồi phải không?"
Thì ra cậu bé ấy ngỡ rằng để cứu sống em gái, cậu sẽ phải cho em gái tất cả máu của mình. Và như vậy, cậu sẽ phải chết. Vị bác sĩ mỉm cười trấn an cậu:
- "Không đâu, cháu ạ! Chỉ thêm một chút xíu nữa thôi. Cả cháu và em gái cháu đều sẽ sống rất khỏe mạnh".
Câu trả lời của vị bác sĩ làm cậu bé yên tâm. Gương mặt của cậu lại hồng hào rạng rỡ, và nụ cười lại nở trên đôi môi xinh xắn của cậu.
Quý ông bà và anh chị em thân mến,
Sợ hãi là một cảm xúc tiêu cực, không ai mong muốn, nhưng nó vẫn luôn tồn tại trong tâm thức của mỗi con người. Từ lúc vừa chào đời cho đến khi xuôi tay nhắm mắt, mỗi người đều có biết bao nỗi sợ hãi. Những đứa bé sơ sinh vừa ra khỏi môi trường quen thuộc trong bụng mẹ và tiếp xúc với môi trường xa lạ bên ngoài thì sợ hãi và khóc thét lên. Người đau bệnh, già yếu thấy sợ hãi khi biết mình đang cận kề cái chết. Mỗi người đều có những nỗi sợ hãi riêng. Có người thì sợ cô đơn, sợ thiếu thốn, sợ bóng tối, bệnh tật, và sợ chết; có người thì sợ đám đông, sợ độ cao, sợ tiếng động mạnh, sợ bị thất bại... Có những nỗi sợ đến từ bên ngoài do tác động của hoàn cảnh, của những người xung quanh; nhưng cũng có những nỗi sợ đến từ bên trong cõi lòng, ngay trong tiềm thức của bản thân con người.
Khi cơn sợ hãi ập đến, người ta cần có một ai đó hoặc điều gì đó làm nơi để nương tựa, trú ẩn, và cậy dựa vào để cảm thấy bình tâm, bình an và vượt qua được cơn sợ hãi ấy. Cậu bé trong câu chuyện bên trên đã cảm thấy sợ hãi khi nghĩ rằng mình sắp chết. Nhờ có lời trấn an của vị bác sĩ, cậu bé đã yên tâm và không còn cảm thấy sợ hãi. Trong cuộc sống hằng ngày, mỗi người chúng ta cũng thường xuyên phải đối diện với những nỗi sợ hãi. Những nỗi sợ hãi do cuộc đời vẫn còn đó chiến tranh, đói khát, bệnh tật, thiên tai, nhân tai, và dịch bệnh. Những nỗi sợ hãi xuất hiện do lòng người hẹp hòi, ganh ghét, tranh chấp, thù hận. Và có cả những nỗi sợ hãi nảy sinh từ chính cõi lòng mình chất chứa nhiều nỗi day dứt, tự ti mặc cảm, và đau đớn vì những tổn thương trong quá khứ... Tất cả những nỗi sợ hãi đó làm nụ cười tươi tắn, hồn nhiên tắt đi trên gương mặt và lấy mất đi sự thanh thản, bình an trong tâm hồn của chúng ta. Những lúc đối diện với nỗi sợ hãi, chúng ta cũng cần lắm một bàn tay để nắm lấy, để cảm nhận được nơi ấm của sự chở che và sức mạnh của sự nâng đỡ.
Câu chuyện về các tông đồ của Chúa Giêsu ngày nào trên chiếc thuyền giữa biển đã sợ hãi khi gặp phải gió lớn làm chiếc thuyền của họ chao đảo (x. Lc 8:22-24), là hình ảnh của chúng ta đang lênh đênh giữa biển đời hôm nay. Sự hiện diện và lời trấn an của Chúa Giêsu: "Thầy đây, đừng sợ" đã dẹp tan phong ba của biển cả và xua tan bão táp nơi tâm trí hoảng loạn của các tông đồ. Chính Chúa Giêsu là chiếc phao cứu các tông đồ vượt qua gió biển ngày xưa. Người cũng là chiếc phao cứu chúng ta khỏi chới với trong những nỗi sợ hãi của biển đời, và cũng chính Người đưa chúng ta về đến bến bờ yêu thương của Người một cách bình an.
Lạy Chúa, mang thân phận con người yếu đuối, đầy nhát đảm và sợ hãi, chúng con sẽ không làm được gì nếu không có Chúa che chở, đỡ nâng. Xin Chúa luôn ở bên chúng con và ban cho chúng con thêm lòng can đảm, để cùng Chúa, chúng con kiên cường đối diện và chiến thắng được những nỗi sợ trong đời mình. Amen.
Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.