Niềm Tin
(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý
Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 090 -
Thánh vịnh 48 (47)
Giữa Nơi Ðền Thánh,
Chúng Con Hồi Tưởng Lại Tình Chúa Yêu Thương
Thánh vịnh 48 (47) - Giữa Nơi Ðền Thánh, Chúng Con Hồi Tưởng Lại Tình Chúa Yêu Thương.
Nt. Maria Thérèse Bùi Thị Minh Thùy, O.P.
(RVA News 29-05-2023) - Thánh vịnh 48 (47) cho thấy, dân Israel luôn xác tín mình là dân riêng của Thiên Chúa. Thiên Chúa của họ là Thiên Chúa duy nhất, vĩ đại và Ngài thật xứng muôn lời ca tụng, trong thành đô của Ngài! Vì thế, mọi điều trong thánh vịnh 48 (47) này đều hướng chúng ta đến sự chú ý: Chúa là Thiên Chúa chúng ta, Ngài vĩ đại, sự vĩ đại của Ngài thể hiện sự thường tồn vĩnh cửu. Ngài vĩ đại hơn bất cứ điều gì chúng ta có thể tưởng tượng.
Núi thánh Người thật nguy nga hùng vĩ,
là niềm vui cho toàn thể địa cầu.
Thật tốt khi chúng ta đánh giá cao sự vĩ đại này. Bởi vì, nếu không thì chúng ta sẽ có xu hướng giảm thiểu Thiên Chúa vô hạn xuống mức độ có hạn của chính con người chúng ta. Cầu nguyện theo thánh vịnh 48 (47), chúng ta xin Chúa cho chúng ta biết đặt niềm tin tưởng vào Chúa, Thiên Chúa vĩ đại, Ðấng giải thoát và bảo vệ Sion cũng sẽ cứu thoát và bảo vệ chúng ta luôn mãi trong sự hùng vĩ của chính Ngài; đồng thời chúng ta cảm nghiệm tình yêu thương của Chúa và kể lại tình yêu ấy cho các thế hệ mai sau.
Thật dễ dàng để thấy một ngọn núi tượng trưng cho Chúa như thế nào: cao vời, rộng lớn, hùng vĩ, uy nghi và trường tồn. Ở nơi đó mọi thứ xung quanh đều được nhìn thấy. Tất nhiên, Chúa không chỉ ở nơi Núi Sion, một cảnh tượng bên ngoài đó, mà còn hiện diện ở khắp mọi nơi, ở chính trong cõi lòng của chúng ta. Ðó là điều tác giả thánh vịnh muốn nhắm tới.
Núi Sion, bồng lai cực bắc,
là kinh thành của Ðức Ðại Vương.
Giữa các lâu đài của Sion,
Thiên Chúa tỏ ra chính Người là thành luỹ.
Rõ ràng cảnh Núi Sion ở đây đang mời gọi và hướng chúng ta không chỉ hướng về Ðền Thánh trần gian, nhưng là hướng về Giêrusalem Thiên Quốc. Dân Thiên Chúa tỏ ra niềm vui và hạnh phúc lớn lao khi được ở trong Ðền Thánh Thiên Quốc này. Trái ngược với dân Thiên Chúa, các vị vua chúa khác cũng cùng nhau đến Núi Sion nhưng mục đích của họ là tập họp và tiến quân.
Tuy nhiên,
Mới thấy thành, họ đã sững sờ kinh ngạc,
quá hãi hùng, bỏ chạy thoát thân.
Tất cả những điều này mô tả phản ứng của những người luôn cảm thấy bị đe dọa và sợ hãi trước lẽ thật sâu thẳm trong cõi lòng đang bị phơi bày ra trước ánh sáng của Thiên Chúa trong ngày Chúa đến. Quả thật, những gì chúng ta chỉ được nghe thấy xưa nay, giờ đây chính chúng ta sẽ tận mắt nhìn thấy:
Chuyện xưa tai nghe, giờ đây mắt thấy,
trong thành trì Chúa Tể càn khôn,
trong thành trì Thiên Chúa, Chúa ta thờ;
Người củng cố thành đô đến muôn đời muôn thuở.
Niềm vui của người công chính làm cho họ bình an khi họ đến trước toà Chúa. Trong khi đó những kẻ dữ sẽ run sợ, muốn thoát thân không dám ra gặp Chúa. Những người đẹp lòng Chúa sẽ kể lại tình yêu của Thiên Chúa dành cho họ.
Lạy Thiên Chúa, giữa nơi đền thánh,
chúng con hồi tưởng lại tình Chúa yêu thương.
Cảm nghiệm về tình yêu thương của Chúa sẽ trở thành sự thực hành và niềm vui của chúng ta. Chúng ta sẽ không ngần ngại kể ra giữa nơi đền thánh. Kinh nghiệm của chúng ta trong cuộc sống, khi chúng ta có Chúa trong tâm hồn thì cuộc sống của chúng ta tràn ngập niềm vui và chúng ta biểu lộ điều ấy bằng việc không ngớt lời ca tụng Thiên Chúa.
Danh thánh Chúa gần xa truyền tụng,
tiếng ngợi khen Ngài khắp cõi lừng vang.
Bài thánh vịnh kết thúc ở tại Sion với lời mời gọi như thách thức:
Hãy đi vòng Sion, dọc theo tường luỹ,
đếm tháp canh, xem được bao nhiêu;
hãy để tâm quan sát tường thành,
các lâu đài, ngắm xem cho tỏ.
Rồi kể lại cho thế hệ tương lai
rằng: chính Người là Thiên Chúa,
đời đời là Thiên Chúa chúng ta,
Người lãnh đạo chúng ta đến muôn thuở.
Thiên Chúa, Ðấng giải thoát và bảo vệ Sion là Thiên Chúa thường tồn vĩnh cửu, hằng có đời đời, và Ngài sẽ dẫn dắt chúng ta từ cõi chết sang cõi sống vĩnh hằng.
Lạy Chúa là Ðấng lãnh đạo chúng con đến muôn đời muôn thuở, trong mầu nhiệm vượt qua, Chúa đã làm cho thân xác Ðức Kitô trở thành ngôi đền thánh không bởi tay người phàm làm ra. Chúa cũng đã đặt người làm đá tảng để xây dựng thành Giêrusalem mới là Giáo hội, bằng những viên đá sống là chúng con. Ước gì thánh đô này thành trung tâm tinh thần của thế giới, thành núi đá sừng sững trước sức tấn công của ác thần, và thành nơi con cái Chúa tìm vào nương ẩn, để được tận hưởng tình thương của Chúa và ca ngợi danh Chúa đến muôn đời.
Xin Chúa cho chúng con cũng biết dọn lòng ra trước thiên nhan Chúa bằng việc luôn luôn hồi tưởng lại tình Chúa yêu thương và kể lại cho thế hệ tương lai rằng Chúa là Thiên Chúa - Ðấng lãnh đạo chúng con đến muôn đời muôn thuở. Amen.
Nt. Maria Thérèse Bùi Thị Minh Thùy, O.P.