Niềm Tin
(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý
Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 089 -
Ðừng Giận Quá Mất Khôn
Ðừng Giận Quá Mất Khôn
Duy An
(RVA News 27-05-2023) - Ở một vương quốc nọ, có một nghệ nhân múa rối có một con rối là phương tiện mưu sinh. Con rối đó được làm bằng gỗ khá tinh xảo và trông rất giống người thật. Nó còn được nghệ nhân mặc cho quần áo đẹp nên trông rất sống động. Trong mỗi buổi biểu diễn, mọi người cứ ngỡ rằng nó biết múa, biết ca nhưng thật ra là lời ca của nghệ nhân và ông điều khiển mọi động tác của con rối nhuần nhuyễn, nhịp nhàng hòa cùng với tiếng hát. Mọi người không ngừng trầm trồ và đã không tiếc gì tiền thưởng cho ông khi xem con rối biểu diễn.
Tiếng lành về nghệ nhân múa rối và con rối đó được đồn đến tai nhà vua của vương quốc đó. Nhà vua cho mời nghệ nhân vào cung biểu diễn. Trong ngày nghệ nhân trổ tài, vua và hoàng hậu cùng ngồi trên lầu cao nhìn xuống để thưởng thức. Cả hai người cũng rất hào hứng khi thấy chú rối có các điệu ca vũ còn hay hơn cả người thật. Nhưng không may, trong quá trình biểu diễn, người gỗ thường xuyên hướng về phía Hoàng hậu, khiến nhà vua tưởng rằng người gỗ đang để ý đến Hoàng hậu. Buổi biểu diễn vừa kết thúc thì cơn nóng giận và ghen tức của nhà vua nổi lên cao độ, nhà vua đứng dậy quát lớn:
- Tại sao con rối lại cứ ngắm nhìn Hoàng hậu, hãy chém đầu nó cho trẫm.
Tình thế quá bất ngờ, nghệ nhân múa rối hết sức sợ hãi. Ông khóc lóc, quỳ xuống xin đức vua tha cho con rối. Nhưng nhà vua đang trong cơn giận dữ nên nhất quyết yêu cầu đao phủ hành quyết con rối. Thấy không thể thay đổi được tình thế, nghệ nhân múa rối chỉ còn biết nài xin một ân huệ:
- Thưa bệ hạ, nếu ngài quyết ý giết nó thì xin bệ hạ cho phép thần được tự tay giết nó.
Nhà vua bằng lòng. Nghệ nhân múa rối bèn rút một cái chốt ở vai con rối, tức thì mọi bộ phận của con rối đều rời ra thành những mẩu gỗ nhỏ vô tri và rơi xuống đất.
Thấy thế, vua kinh ngạc nói:
- Ồ, ta thật ngốc khi tức giận với một đống gỗ vụn thế này.
Quý ông bà và anh chị em thân mến,
Cổ nhân nói rằng: "Giận quá mất khôn" quả thật không sai! Không có gì ngốc nghếch và buồn cười cho bằng một con người lại đi tức giận với một đống gỗ vụn. Ấy vậy mà đó lại là phản ứng của vị vua trong câu chuyện nói trên - người được trọng vọng bởi quyền lực và sự khôn ngoan để cai trị cả một đất nước. Cơn nóng giận bốc lên khiến lúc đó nhà vua không còn có thể suy xét về bản án vô lý của mình dành cho một con rối gỗ, và ông cũng không có đủ tỉnh táo để lắng nghe được tiếng van nài của một nghệ nhân khốn khổ sắp mất đi con rối - phương tiện quý giá duy nhất mà ông có để kiếm sống. Cơn nóng giận thật sự quá đáng sợ. Nó làm con người trở nên mù quáng và có hành vi, cách cư xử vô cùng tàn nhẫn.
Nóng giận là một trạng thái cảm xúc tiêu cực nhưng lại là một phần tất yếu trong những cung bậc cảm xúc của con người. Những ai càng gặp phải nhiều áp lực trong cuộc sống thì sự nóng giận càng dễ dàng bộc phát. Bao tổn thương trong tâm hồn do người khác gây ra mà phải chịu đựng ngày này qua tháng nọ; những bất công và xung đột nảy sinh trong các mối tương quan và cả những vất vả nhọc nhằn trĩu nặng trong tâm tư và thân xác... đều là những ngọn lửa âm ỉ cháy trong lòng, dễ dàng bùng lên thành những cơn nóng giận khiến người ta khó kiểm soát được những suy nghĩ và hành động của mình. Nhìn lại chính mình, chúng ta thấy rất nhiều lúc mình cũng đã nổi nóng và giận dữ. Chúng ta nóng giận với người khác khi họ không làm theo ý mình hay khi họ gây ra chuyện phương hại đến lợi ích của mình. Và chúng ta cũng nóng giận với bản thân khi mình làm hoài việc gì đó mà không thành công... Sự nóng giận đó không giúp ta giải quyết được vấn đề cho tốt hơn mà trái lại khiến ta gây ra những quyết định và hành động hết sức tai hại, phải hối tiếc về sau.
Ý thức được tác hại của sự nóng giận, chúng ta cần cố gắng hết sức có thể để chế ngự cảm xúc này và thay thế nó bằng một cảm xúc tích cực hơn. Sách Châm ngôn dạy ta đừng bè bạn hay giao du với người hay nóng giận, vì sự nóng giận của họ sẽ lây lan qua cho ta (x. Cn 22, 24), và tác giả thánh vịnh 37 thì khuyên chúng ta hãy dừng cơn phẫn nộ và nổi giận kẻo sinh ra tội lỗi (Tv 37,8). Chúng ta cầu xin Chúa ban ơn giúp chúng ta biết sống hiền lành và nhẫn nại với chính mình và với tha nhân để nơi gương mặt dịu hiền và cách hành xử khoan dung, nhẹ nhàng của chúng ta, mọi người nhìn thấy được gương mặt khả ái của Chúa.
Lạy Chúa, làm sao mà mọi người có thể nhìn thấy dung mạo dịu hiền của Chúa nơi gương mặt cau có, đằng đằng sát khí của chúng con, khi chúng con nổi giận? Xin Chúa hãy ban sức mạnh và sự khôn ngoan của Chúa giúp chúng con làm chủ được những cơn giận của mình để tránh được những lời nói tiêu cực và hành vi bạo lực, hầu kiến tạo sự bình an cho chính mình và những người xung quanh. Amen.
Duy An