Niềm Tin

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 071 -

Tấm Lòng Hiếu Thảo

 

Tấm Lòng Hiếu Thảo

Sr. Anna Phạm Thị Bích Liễu OP.

(RVA News 08-05-2023) - Sau hai mươi mốt năm thành hôn, người vợ nói với chồng:

- "Hôm nay em muốn anh hẹn hò ăn tối và xem phim với một người phụ nữ khác. Vì em biết người phụ nữ ấy cũng rất yêu anh, anh nên dành thời gian cho người ấy."

Người phụ nữ khác ấy chính là mẹ anh ta, người đã ở góa 19 năm. Nhưng vì nhu cầu công việc cũng như bận rộn với gia đình và những đứa con nên thỉnh thoảng anh mới đến thăm bà ấy. Tối đó, anh đã gọi điện mời bà ấy ăn tối và xem phim. Bà mẹ thắc mắc hỏi con trai:

- "Có điều gì xảy ra với con hả, con trai?

Vì theo thói quen, khi con của bà gọi trong những lúc bất thường, thì đa phần là tin xấu hoặc có việc gì cần kíp. Anh trả lời mẹ:

- "Con muốn dành thời gian này cho mẹ, chỉ hai chúng ta".

Người mẹ im lặng một chút và không giấu được nỗi vui mừng, liền gật đầu đồng ý.

Tối thứ Sáu, sau khi xong việc, anh con trai lái xe đến đón bà, bà đã đợi sẵn, khuôn mặt vui tươi nhưng không giấu được sự hồi hộp. Trên đường đi, bà khoe với đứa con trai của mình:

- "Mẹ nói với bạn bè mẹ, tối nay, mẹ đi chơi với con, và họ rất ngạc nhiên, nóng lòng muốn nghe về cuộc gặp gỡ của chúng ta".

Bà khoác tay anh bước vào nhà hàng. Anh đọc thực đơn cho bà, anh ngước mắt lên và thấy bà đang ngồi đó nhìn anh chằm chằm. Một nụ cười hoài niệm nở trên môi, Bà nói:

- "Chính mẹ là người đã từng đọc thực đơn khi con còn nhỏ".

Anh trả lời mẹ:

- "Vậy thì đã đến lúc mẹ nghỉ ngơi, thư giãn, để con làm cho mẹ".

Trong bữa tối đó, hai mẹ con cùng tâm sự và kể những câu chuyện xảy ra trong thời gian gần đây, câu chuyện của họ thú vị đến nổi, họ bỏ lỡ luôn buổi xem phim tối hôm đó.

Vài ngày sau, bà qua đời vì một cơn đau tim. Sau đó, anh nhận được một phong bì với một ghi chú đính kèm cho biết: "Con sẽ không bao giờ biết đêm đó có ý nghĩa như thế nào đối với mẹ. Mẹ yêu con, con trai."

Kính thưa quý vị và các bạn,

Nếu phải trả lời câu hỏi "Bạn có thương cha mẹ của mình không?" chắc chắn 99% trăm trong chúng ta sẽ trả lời là "có chứ". Câu hỏi dường như có vẻ thừa thãi nhưng nếu đi sâu vào câu hỏi thứ hai, thứ ba.... Có lẽ câu trả lời chúng ta sẽ ngập ngừng và có phần bối rối hơn khi tự vấn lương tâm. Chúng ta đã làm gì để bày tỏ tình yêu ấy, và đã bao lâu rồi chúng ta chưa về thăm hay gọi điện cho cha mẹ? Những việc chúng ta đang cố gắng làm hiện nay có làm cho cha mẹ sống vui và hạnh phúc trong tuổi già chưa hay ngược lại?...

Nhịp sống của xã hội hiện đại quá bận rộn đến nỗi chúng ta hầu như không có thời gian dành cho những việc không cần thiết. Ðặc biệt, khi các tiêu chuẩn phát triển xã hội dựa trên các tiêu chuẩn vật chất và thật không may là nhiều người trong chúng ta xem việc dành thời gian cho gia đình, thăm viếng cha mẹ hoặc mua sắm cho các cụ vài ba món đồ... là việc không cần thiết! Vì thế, trong thời khóa biểu làm việc của chúng ta không có mục ưu tiên này, chúng ta xếp chúng vào công việc làm khi rảnh rỗi. Hay đôi khi, chúng ta suy nghĩ một cách đơn giản như: "Có anh Hai lo được việc ấy mà.", hoặc "Nhà chú Út có thiếu thốn thứ gì đâu..." Với lý do ấy, mặc nhiên chúng ta sắp xếp thời gian cho gia đình, đi thăm ba mẹ là việc không cần thiết trong cuộc đời chúng ta. Nhưng chúng ta đâu biết rằng những việc làm xem ra là nhỏ nhặt, vụn vặt, không có đáng gì hay không cần thiết lại trở nên quý giá và đáng trân trọng biết bao với gia đình cũng như các đấng sinh thành của chúng ta. Người mẹ già trong câu chuyện trên đã từ giã cõi đời cách đột ngột nhưng bà đã ra đi trong bình an và niềm vui nhờ những ký ức đẹp, hạnh phúc bên gia đình. Ðó là những thứ mà bà có thể mang theo đi vào thế giới bên kia.

Hôm nay, ngày thứ hai trong tuần, Giáo hội nhắc nhớ chúng ta hãy tỏ lòng thảo kính với cha mẹ, quan tâm, chăm sóc khi các ngài còn sống, và nhớ cầu nguyện khi các ngài qua đời. Vì đây, là bổn phận tiếp sau bổn phận của con người đối với Thiên Chúa được nêu lên trong Thập giới. Kinh Thánh đã coi thái độ hiếu thảo với cha mẹ là nền tảng thứ nhất và quan trọng nhất trong những tương quan giữa con người với con người như trong thư Êphêsô có đề cập ""kẻ làm con hãy vâng lời cha mẹ theo tinh thần của Chúa, vì đó là điều phải đạo. Hãy tôn kính cha mẹ. Ðó là điều răn thứ nhất có kèm theo lời hứa: Ðể ngươi được hạnh phúc và hưởng thọ trên mặt đất này" (Ep 6, 1-3).

Cho nên, đạo hiếu đối với cha mẹ được khởi đi từ việc thấu hiểu và đáp trả xứng hợp công ơn của các bậc sinh thành, các ngài là những cánh tay nối dài của Thiên Chúa ở dưới thế, vì các ngài đã hy sinh, nâng đỡ ta trên đường trọn lành. Sách Huấn ca dạy chúng ta "" Hãy hết lòng tôn trọng cha con và đừng quên những cơn đau đớn của mẹ. Hãy nhớ rằng nhờ cha mẹ, con mới sinh ra. Làm sao con báo đền được điều cha mẹ cho con" (Hc 7, 27-28).

Thật vậy, "Biển cả mênh mông đong sao đầy tình mẹ; Gió trời lồng lộng ngăn không nổi công cha". Ước gì mỗi chúng ta biết lắng nghe lời Chúa dạy và chu toàn bổn phận đối với cha mẹ bằng tình yêu của một người con hiếu thảo.

Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã cho con ra đời có mẹ có cha và vì tình yêu vô điều kiện của các ngài, xin Chúa luôn đổ tràn muôn ơn lành xuống cho cha mẹ chúng con, để các ngài sống một đời an vui hạnh phúc bên chúng con và hưởng được thánh nhan Chúa ở đời sau. Amen.

Sr. Anna Phạm Thị Bích Liễu OP.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page