Niềm Tin

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 060 -

Thánh vịnh 46 (45)

Thiên Chúa Là Nơi Ẩn Náu Và Sức Mạnh

Của Người Tín Hữu

 

Thánh vịnh 46 (45) - Thiên Chúa Là Nơi Ẩn Náu Và Sức Mạnh Của Người Tín Hữu.

(Cầu nguyện cho các nạn nhân của chiến tranh và thiên tai)

Nt. Maria Thérèse Bùi Thị Minh Thùy, O.P.

(RVA News 28-04-2023) - Hai thực tại nổi bật rất kinh hoàng và đáng sợ của nhân loại được diễn tả trong thánh vịnh 46 (45) đó là thiên tai và chiến tranh. Tác giả thánh vịnh xem hai tai ương này như là lời tiên báo ngày phán xét sau cùng. Tuy nhiên, tác giả thánh vịnh đã dâng lời khẩn nguyện lên Thiên Chúa bằng một niềm tin tưởng vững chắc: Thiên Chúa là nơi người ẩn náu và là sức mạnh của người. Cùng với tác giả thánh vịnh và mọi thành phần dân Chúa, chúng ta cầu nguyện và suy niệm theo thánh vịnh 46 (45), xin Chúa giúp chúng ta có thái độ và tâm tình xứng đáng mỗi khi chúng ta gặp những khó khăn nguy biến và thử thách trong cuộc đời.

Mở đầu thánh vịnh, bằng trải nghiệm cá nhân tác giả đưa ra một định nghĩa thật sâu sắc và xác tín:

Thiên Chúa là nơi ta ẩn náu,

là sức mạnh của ta.

Người luôn luôn sẵn sàng giúp đỡ

khi ta phải ngặt nghèo.

Còn gì hạnh phúc cho chúng ta hơn là khi chúng ta gặp nguy biến chúng ta có một nơi ẩn náu là chính Thiên Chúa uy quyền và yêu thương. Còn gì an ủi và nâng đỡ cho chúng ta hơn là khi ngặt nghèo chúng ta có Thiên Chúa luôn luôn sẵn sàng giúp đỡ. Chúng ta tự hỏi mình xem chúng ta có vững tin vào Thiên Chúa như tác giả thánh vịnh không?

Tác giả thánh vịnh tiếp tục nói lên trải nghiệm của mình về niềm tin vào sức mạnh của Thiên Chúa rằng:

Nên dầu cho địa cầu chuyển động,

núi đồi có sập xuống biển sâu,

dầu cho sóng biển ầm ầm sôi sục,

núi đồi có lảo đảo khi thuỷ triều dâng,

ta cũng chẳng sợ gì.

Vũ trụ càn khôn này là do Thiên Chúa dựng nên, vì thế Thiên Chúa có quyền trên chúng. Tất cả vũ trụ này chẳng có gì là bền vững trước mặt Thiên Chúa quyền năng. Những nguy biến do thiên tai như địa cầu chuyển động, núi đồi sập xuống biển sâu, sóng biển ầm ầm sôi sục, núi đồi lảo đảo, núi lửa, động đất, lụt lội, thủng tần ozon, ... con người sẽ bám vào đâu, trú ẩn nơi nào nếu không phải là chạy đến trú ẩn nơi Thiên Chúa Ðấng tạo dựng nên càn khôn vũ trụ.

Thái độ vững vàng không sợ hãi của tác giả thánh vịnh trước cảnh thiên nhiên ấy, hoặc cảnh tận cùng của thế giới trong ngày sau hết cũng chẳng làm tác giả âu lo sợ hãi. Bởi vì,

Chính Chúa Tể càn khôn ở cùng ta luôn mãi,

Thiên Chúa nhà Giacóp là thành bảo vệ ta.

Trải nghiệm của tác giả ngang qua lời thánh vịnh là trải nghiệm được nhắc trong sách ngôn sứ Isaia và sau này được nhắc lại trong Tân Ước (Is 7,14; Mt 1,23) rằng: Thiên Chúa - Ðấng Emmanuel - là Thiên Chúa ở cùng chúng ta. Ba lần tác giả nhắc lại điệp khúc: Chính Chúa Tể càn khôn ở cùng ta luôn mãi, Thiên Chúa nhà Giacóp là thành bảo vệ ta, đó là một xác tín, một nhắc nhở về một dấu ấn chắc chắn trên cuộc đời tác giả. Ðó cũng chính là điều mà chúng ta cần phải khắc cốt ghi tâm rằng: Thiên Chúa là Ðấng Cứu Ðộ chúng ta Ngài ở cùng chúng ta luôn mãi.

Thực tại thứ hai mà tác giả thánh vịnh đề cập tới trong thánh vịnh đó là chiến tranh. Thế giới xưa cũng như nay luôn xảy ra ồn ào náo động, bởi chiến tranh do con người gây nên. Kìa muôn dân náo động, muôn nước chuyển lay... Nhưng, Thiên Chúa mà tác giả thánh vịnh ẩn náu là Thiên Chúa uy quyền có sức mạnh dẹp tan và kết thúc chiến tranh:

Ðến mà xem công trình của Chúa,

Ðấng gieo kinh hãi trên mặt địa cầu.

Người chấm dứt chiến tranh trên toàn cõi thế,

cung tên bẻ gẫy, gươm giáo đập tan,

còn khiên thuẫn thì quăng vào lửa.

Có lẽ nào niềm tin và xác tín của tác giả thánh vịnh lại không giúp chúng ta tin tưởng uy lực của Chúa vượt trên thiên tai và sức mạnh của Chúa thống lãnh nhân tai. Hơn nữa, Ngôi Hai Thiên Chúa đã chiến thắng tử thần rồi phục sinh vinh thắng, Ngài là Vua sẽ phán xét nhân loại trong ngày sau hết. Có lẽ nào chúng ta không đặt niềm tin tưởng phó thác nơi Ngài.

Một dòng sông chảy ra bao nhánh

đem niềm vui cho thành của Chúa Trời:

đây chính là đền thánh Ðấng Tối Cao.

Thiên Chúa ngự giữa thành, thành không lay chuyển;

ngay từ rạng đông, Thiên Chúa thương trợ giúp.

Các nhà chú giải thánh vịnh cho rằng: Dòng sông chảy ra bao nhánh đem niềm vui cho thành của Chúa Trời, được ám chỉ đến dòng nước và máu từ cạnh sườn Chúa Giêsu - dòng nước trường sinh đem lại sự sống vĩnh hằng. Chúa Giêsu cứu nhân loại không chỉ trước những tai ương hoặc chiến tranh bên ngoài, nhưng Ngài còn cứu chữa cả linh hồn bằng mạch nước hằng sống.

Lạy Chúa là là Thiên Chúa ở cùng chúng con luôn mãi. Xin cho chúng con hằng biết tựa nương vào quyền lực vô biên và tình thương hải hà của Chúa. Nhờ đó, chúng con sẽ không còn phải sợ những thế lực đời này. Amen.

Nt. Maria Thérèse Bùi Thị Minh Thùy, O.P.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page