Niềm Tin
(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý
Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 032 -
Thánh vịnh 38 (37)
Lời Cầu Khẩn Của Tội Nhân
Thánh vịnh 38 (37) - Lời Cầu Khẩn Của Tội Nhân
Nt. Maria Thérèse Bùi Thị Minh Thùy, O.P.
(RVA News 28-03-2023) - Ðã làm người ai cũng vương mang tội lỗi ngoại trừ Chúa Giêsu con Thiên Chúa. Thánh Gioan Tông đồ đã nói: "Nếu chúng ta nói là chúng ta không có tội, thì chúng ta tự lừa dối mình, và sự thật không ở trong chúng ta. Nếu chúng ta thú nhận tội lỗi mình, thì Thiên Chúa là Ðấng trung thành và công chính sẽ tha tội cho chúng ta và thanh tẩy chúng ta sạch mọi điều bất chính" (1Ga 1,8-9). Nhìn nhận thân phận tội lỗi của mình để khiêm tốn quay về xin tình yêu bao dung của Chúa, để nhận ra Thiên Chúa tình yêu; đồng thời cậy dựa vào Chúa Giêsu - Ðấng cứu độ đã gánh lấy thân phận tội lỗi của chúng ta đến nỗi bằng lòng chịu muôn khổ đau và chết trên thập giá để chữa lành mọi thương tích do tội của chúng ta gây nên, đó là một hành trình ân phúc mà mỗi người Kitô hữu cần trải nghiệm. Thánh vịnh 38 (37) là lời cầu khẩn của tội nhân thưa lên với Chúa, ắt hẳn cũng là tâm tình mà chúng ta có thể mang lấy, suy gẫm và cầu nguyện khi nhìn về thân phận tội lỗi của mình.
Với lòng thành khi nhận biết ách nặng nề và thân phận tội lỗi của mình, tác giả thánh vịnh đã thưa lên với Chúa rằng:
Tội chồng chất ngập đầu ngập cổ,
như gánh nặng vượt quá sức con...
...
Thật thì con đã gần quỵ ngã,
nỗi khổ đau hằng canh cánh bên lòng.
Xét về phương diện thiêng liêng, nếu tác giả thánh vịnh có tâm trạng bị đè nặng bởi tội lỗi như vậy là vì Thiên Chúa đặt để nơi tâm hồn mỗi người một lương tâm biết lên án khi chúng ta phạm lỗi, và biết khuyến khích khi chúng ta làm điều thiện. Lương tâm được xem như tiếng nói của Thiên Chúa trong tâm hồn mỗi người, tiếng nói ấy luôn luôn nhắc nhở chúng ta. Xét về phương diện tâm lý, khi chúng ta phạm tội, tâm hồn chúng ta mất bình an, và xuất hiện những mặc cảm tội lỗi làm ảnh hưởng đến thể xác lẫn tinh thần... Nhận biết mình tội lỗi, áy náy trong thân phận tội lỗi và nhận biết chỉ một mình Thiên Chúa mới có quyền tha tội, chỉ một mình Chúa mới có quyền hạch tội và sửa trị tội nhân, tác giả thánh vịnh thưa lên lời khẩn nguyện tự đáy lòng, xin Chúa sửa trị, nhưng xin Chúa nhẹ tay:
Lạy Chúa, xin đừng trách mắng con khi thịnh nộ,
đừng sửa trị con lúc nổi lôi đình.
Lời cầu nguyện của tác giả thánh vịnh là lời cầu nguyện thành tâm nhưng là lời cầu nguyện với một Thiên Chúa trong Cựu Ước; một Thiên Chúa nhiều lần nổi cơn thịnh nộ khi dân Israel phạm tội, bội phản, và nhiều lần Thiên Chúa đã thứ tha. Chúa Giêsu đến, Ngài cho chúng ta thấy gương mặt của Thiên Chúa Thương Xót, là Người cha nhận hậu, là người mục tử nhân lành. Và như vậy, việc nhìn lại chính mình để nhận ra những lầm lỗi thiếu sót cần được đặt dưới cái nhìn yêu thương của Thiên Chúa, nếu không đó chỉ là một hành động một chiều, có khi đưa đến tuyệt vọng vì những yếu đuối vấp ngã trong cuộc đời. Vì thế, để trở về với Chúa, trên hết và trước hết chúng ta phải nhận ra Thiên Chúa tình yêu, một Thiên Chúa luôn luôn sẵn sàng tha thứ cho phận người yếu đuối mỏng giòn của chúng ta.
Hơn nữa, Thiên Chúa - người Cha yêu thương còn thấu tỏ và biết rõ cõi lòng của từng người chúng ta, điều cần thiết duy nhất là chúng ta phải thật lòng như tác giả thánh vịnh đã làm:
Tội đã phạm, con xin xưng thú,
lỗi lầm vương phải, con áy náy băn khoăn.
Tuy nhiên, thánh Phaolô đã quả quyết giúp chúng ta an tâm khi nhìn nhận tội lỗi của mình rằng: "Ở đâu tội lỗi đã lan tràn, ở đó ân sủng càng chứa chan gấp bội." Thiên Chúa ban ân sủng để vạch trần tội lỗi nhằm hoán cải lòng chúng ta và "làm cho chúng ta nên công chính, để được sống đời đời nhờ Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta" (Rm 5,20-21). Như bác sĩ xem xét vết thương trước khi băng bó, Thiên Chúa dùng Lời Chúa và Thánh Thần giúp chúng ta thấy rõ tội lỗi của mình để chúng ta can đảm quay về với Chúa. Vì thế, chúng ta thành tâm thưa lên với Chúa:
Lạy Chúa, ước vọng của con, Chúa đều thấu tỏ,
tiếng con than thở, làm sao Chúa chẳng tường!
...
Muôn lạy Chúa, xin đừng bỏ mặc,
đừng nỡ xa con, lạy Thiên Chúa con thờ.
Lạy Chúa cứu độ con, xin Ngài mau phù trợ.
Lạy Chúa là Ðấng rất từ bi nhân hậu, Chúa đã từng chỉ dạy chúng con cách chữa lành những vết thương tội lỗi: là ăn chay hãm mình, siêng năng cầu nguyện và chia cơm sẻ áo cho kẻ khó nghèo. Này chúng con nhận biết mình yếu hèn lầm lỗi, và hết lòng sám hối ăn năn, xin Chúa thương đoái nhìn chúng con và đưa tay nâng đỡ[1] giúp chúng con thực hành những điều Chúa dạy để chúng con được Chúa tha thứ và được Chúa chữa lành. Amen.
Nt. Maria Thérèse Bùi Thị Minh Thùy, O.P.
- - - - - - - -
[1] Lời nguyện Chúa Nhật tuần III Mùa Chay năm A.