Niềm Tin
(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý
Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 009 -
Thánh vịnh 35 (34)
Xin Nói Với Con Rằng: "Ta Là Ðấng Cứu Ðộ Ngươi."
Thánh vịnh 35 (34) - Xin Nói Với Con Rằng: "Ta Là Ðấng Cứu Ðộ Ngươi."
Nt. Maria Thérèse Bùi Thị Minh Thùy, O.P.
(RVA News 04-03-2023) - Thánh vịnh 35 (34) là một trong những bài thánh vịnh với lời lẽ mạnh mẽ, cũng là lời ai ca của cá nhân nói về một người vô tội bị những người thụ ơn phản bội (c.12) đem ra toà (cc. 1.11.23) và bịa đặt những lời tố cáo xuyên tạc (cc. 11.19-21). Tác giả thánh vịnh xin Chúa can thiệp, xét xử theo lẽ công bình của Chúa (c.24), vạch trần bộ mặt xấu xa và những lời vu khống bất công của kẻ thù. Tác giả thánh vịnh cũng xin Chúa giáng xuống đầu kẻ thù chính tai hoạ họ muốn gây ra cho người vô tội (cc. 7-8). Lời thánh vịnh này cũng là lời của một người thiết thân với Chúa, dám nói với Chúa hoàn cảnh của mình để xin Chúa can thiệp.
Lạy Chúa, kẻ tố con, xin Ngài tố lại,
kẻ đánh con, xin Ngài đánh nó.
Cầm mộc khiên, xin đứng dậy phù trì,
vung gươm giáo chống lại những người bắt bớ con,
Tác giả thánh vịnh đã mạnh dạn nói lên những lời cầu xin này mà không ngại ngùng, lúng túng. Bởi vì, ông luôn làm theo ý muốn của Chúa, sống theo thánh ý Chúa, và ai là người chống lại ông là chống lại Chúa.
Một đàng, bên ngoài, lời cầu xin của Ðavít đang hướng về vũ khí, hướng về kẻ thù, hướng về khiên, mộc, gươm và giáo... Tất cả là vũ trang và đe doạ... Nhưng đàng khác, bên trong, tâm hồn tác giả thánh vịnh tràn đầy những hơi thở dịu dàng, thầm kín của sự an ủi và yêu thương. Ông thưa lên với Chúa: Xin nói với con rằng: "Ta là Ðấng cứu độ ngươi."
Trong lúc nguy nan này đây, tác giả thánh vịnh cần phải nghe đi nghe lại điều đó trong tâm hồn mình - rằng Chúa là Ðấng cứu độ của ông, chứ không phải ai khác. Ông không tự mãn về sự cứu rỗi của riêng mình; nhưng ông tin chắc và xin Chúa nhắc nhở linh hồn ông: "Ta là Ðấng cứu độ ngươi." Trong hoàn cảnh quá cay nghiệt và nỗi đau quá sâu sắc đến nỗi tác giả thánh vịnh cảm thấy mình rơi vào nguy cơ mất niềm tin nơi Thiên Chúa. Do đó, lời cầu xin Chúa ban cho ông có được cảm nghiệm thiêng liêng sâu thẳm trong lòng mình: Xin nói với con rằng: "Ta là Ðấng cứu độ ngươi." Ðó là một lời khẩn xin củng cố sự hiệp thông nội tâm với Chúa, điều luôn là bí mật của sức mạnh trong những ngày hỗn loạn và đau khổ.
Lời khấn nguyện này cho thấy nhiều khía cạnh trong cõi lòng của tác giả thánh vịnh. Rằng tác giả đã nghi ngờ niềm tin của mình sẽ nao núng khi khổ đau hoạn nạn; rằng tác giả đã biết được cội nguồn và nơi chốn để giúp ông có được sự đảm bảo niềm tin; rằng lời cầu xin của ông có chiều kích thiêng liêng, sâu sắc và mang tính cá nhân...
Tiếp theo, lời thánh vịnh cho thấy, tác giả cầu xin Chúa không chỉ bảo vệ ông mà còn minh oan cho ông. Ông muốn người ta thấy và biết rằng ông thực sự phụng sự và vâng lời Chúa, và Chúa ra tay làm cho những kẻ chống đối ông bị thổi bay như vỏ trấu trước gió.
Sau khi cầu xin Chúa Trời giải cứu và bảo vệ, tác giả thánh vịnh hứa rằng linh hồn ông sẽ vui mừng trong Chúa, toàn bộ con người ông sẽ được dâng lên cho Chúa, Ðấng giải cứu người nghèo khỏi tay kẻ quá mạnh.
Hồn tôi sẽ vui mừng trong Chúa,
hoan hỷ vì Người cứu thoát tôi.
Những lời tiếp theo của thánh vịnh được mặc cho Chúa Giêsu trong cuộc thương khó, tâm trạng của tác giả thánh vịnh giờ đây cũng là tâm trạng của Chúa Giêsu:
Bọn chứng nhân giả dối đứng lên,
hạch hỏi tôi những điều tôi chẳng biết.
Chúng lấy oán đền ơn, này thân tôi trơ trọi một mình.
...Thế mà khi tôi vừa vấp ngã,
chúng vui mừng tụ hội với nhau.
Người lạ mặt cũng xúm vào đập đánh
và cấu xé không ngừng.
Chúng khiêu khích tôi và nặng lời chế nhạo,
lại hằm hè nghiến lợi nghiến răng.
Chúa Giêsu thánh thiện, khi đứng trước mặt Phongxiô Philatô, Ngài đã không nhận được sự đền đáp nào nơi người Do Thái về tất cả những lời nhân từ mà Ngài đã giảng dạy, và tất cả những việc thương xót mà Ngài đã làm để cứu chữa họ. Nhưng trong nghịch cảnh của Ngài, họ vui mừng chế giễu.
Lạy Chúa, sao Chúa đành nhìn như vậy mãi?
Như tác giả thánh vịnh thành thật nói trước mặt Chúa, thừa nhận rằng ông cảm thấy Chúa thụ động và thờ ơ khi ông đau khổ... Cảnh tượng này được lặp lại trong cuộc thương khó của Chúa Giêsu. Tuy nhiên, tác giả thánh vịnh và Chúa Giêsu vẫn vững tin cầu xin Chúa giải cứu trong lúc mình khốn khổ và không ngớt lời ngợi khen.
Giữa lòng đại hội, con sẽ tạ ơn Chúa,
trước mặt quần chúng, con sẽ tán dương Ngài.
Lạy Chúa, cuộc sống của chúng con hôm nay đau khổ, hiểu lầm, chế nhạo, tang tóc phủ vây... Con lo sợ niềm tin của con sẽ lung lay phiêu dạt. Xin Chúa nói nhỏ vào trong tâm hồn con rằng: "Ta là Ðấng cứu độ ngươi." Xin cho con nhận ra được điều đó và như thế là đủ cho con. Amen.
Nt. Maria Thérèse Bùi Thị Minh Thùy, O.P.