Niềm Tin

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 006 -

Thánh vịnh 33 (32)

Ca Ngợi Chúa Là Ðấng Toàn Năng

Và Là Ðấng Cứu Ðộ Duy Nhất

 

Thánh vịnh 33 (32) - Ca Ngợi Chúa Là Ðấng Toàn Năng, Và Là Ðấng Cứu Ðộ Duy Nhất.

Nt. Maria Thérèse Bùi Thị Minh Thùy, O.P.

(RVA News 01-03-2023) - Chiêm ngắm tình yêu sáng tạo tuyệt vời của Thiên Chúa, đón nhận tình yêu cứu độ cách nhưng không, sống trong thế giới đẹp xinh, lại diễm phúc được mang lấy hình ảnh mỹ miều của Chúa, cùng được hưởng nhận muôn ngàn hồng ân khác... tác giả thánh vịnh 33 (32) không chỉ cất vang lời chúc tụng Chúa là Ðấng toàn năng, thấu suốt mọi sự mà còn muốn cho nhiều người cùng tiến dâng những tiếng ca tôn vinh và biết đến tình thương Chúa. Cùng với tác giả thánh vịnh, chúng ta dâng tâm tình cầu nguyện ca ngợi và chúc tụng Thiên Chúa - Ðấng cứu độ duy nhất của chúng ta.

Người công chính, hãy reo hò mừng Chúa,

kẻ ngay lành, nào cất tiếng ngợi khen.

Tạ ơn Chúa, gieo vạn tiếng đàn cầm,

kính mừng Người, gảy muôn cung đàn sắt.

Nào dâng Chúa một khúc tân ca,

rập tiếng hoan hô, nhã nhạc vang lừng.

Trong những lời này, tác giả thánh vịnh đã không khơi gợi cách chung chung, mà nêu rõ và gọi đích danh người công chính cùng kẻ ngay lành hãy hoan hỉ ngợi ca danh thánh Chúa. Và để cho lời chúc khen tán dương thêm phần nhịp nhàng, thú vị, tác giả thánh vịnh còn tận tình chỉ ra các loại nhạc cụ hỗ trợ và mời gọi rập tiếng hoan hô.

Lời ca ngợi mà tác giả thánh vịnh mời gọi chúng ta chung tiếng đó chính là lời nhắc lại nguồn mạch tình yêu cao vời, chan hoà và đầy tràn vô bờ của Thiên Chúa:

Vì mọi việc Chúa làm đều đáng cậy tin...

tình thương Chúa chan hoà mặt đất.

Từng bước khơi gợi lên tâm tình cảm mến chúc khen, rồi lại từng bước đưa dẫn người nghe tiến sâu hơn vào dòng chảy của ân sủng và tình thương, những lời tiếp theo trong thánh vịnh còn giúp ta quay trở về cảm nếm hồng ân nơi những ngày đầu Thiên Chúa tạo dựng toàn thể vũ trụ. Lúc ấy,

Một lời Chúa phán làm ra chín tầng trời,

một hơi Chúa thở tạo thành muôn tinh tú.

Chúa dồn đại dương về một chỗ,

Người đem biển cả trữ vào kho.

Cả địa cầu phải kính sợ Chúa,

mọi thế nhân hãy khiếp oai Người.

Vì Người đã phán, và muôn loài xuất hiện,

Người ra lệnh truyền, tất cả được dựng nên.

Ở đây, tác giả thánh vịnh đã tỏ rõ niềm xác tín, chính Chúa quyền năng dùng lời mà tác thành vạn vật. Sự thật này được nhắc lại chắc chắn là không dư thừa. Bởi lẽ, nếu đâu đó vẫn còn những mẫu người ngây thơ khờ dại nghĩ trong lòng rằng không có Thiên Chúa, thì kẻ ấy hãy từ bỏ sự vô tín của mình, lấy lòng tin mà quay về với Thiên Chúa và nhận biết Chúa là Ðấng tác tạo muôn loài.[1]

Chúa không chỉ là Ðấng tạo thành, Ngài còn là Chúa, là Vua, là Chủ tể muôn loài. Ngài biết hết lòng mỗi người và thấu hết mọi sự. Vì thế:

Hạnh phúc thay quốc gia được Chúa làm Chúa Tể,

hạnh phúc thay dân nào Người chọn làm gia nghiệp.

Sau khi đã kể ra một chuỗi dài những gì liên quan đến uy quyền của Thiên Chúa, tác giả thánh vịnh vẫn chưa thoả mãn, chưa thấy đủ đầy khi liệt kê như thế, nên chưa thể dừng lại mà tiếp tục diễn giải và làm nổi bật lên trải nghiệm riêng cùng lời thâm tín sâu sắc:

Vua thắng trận đâu phải bởi hùng binh,

tráng sĩ thoát nguy đâu nhờ dũng lực.

Hão huyền thay, mong thắng nhờ chiến mã,

nó mạnh đến đâu cũng không cứu nổi người.

Ước gì khi đọc, khi nghe những lời này, ai đó trong chúng ta hoặc tất cả chúng ta được lay động, được đánh thức và khơi gợi lên tâm tình cậy tin trọn vẹn nơi Chúa như tác giả thánh vịnh. Ước gì ngay cả khi sở hữu những kiểu hùng binh, dũng lực, chiến mã... nơi trần thế như kiến thức, trí khôn, sức khoẻ, của cải, tài danh..., ta cũng giữ được tinh thần thanh thoát để biết cách sử dụng những ân lộc tình thương Thiên Chúa tặng ban.

Nhắc nhở chính mình như thế, có lẽ ta cũng không theo bám, nương dựa vào những sự hão huyền, nhưng thay vào đó là niềm tín thác Chúa hằng luôn dưỡng nuôi, để mắt trông nom, gìn giữ, che chở phù trì những người kính sợ Chúa cùng những kẻ trông cậy vào lòng Chúa yêu thương. Và rồi cuối cùng, chỉ những tâm hồn ngập tràn an vui trong Chúa mới có thể ca vang cho người khác biết rằng:

Vâng, có Người, chúng tôi mừng rỡ,

vì hằng tin tưởng ở Thánh Danh.

Thêm vào đó, những tâm hồn ấy cũng tiếp tục thân thưa và dâng lời khấn nguyện:

Xin đổ tình thương xuống chúng con, lạy Chúa,

như chúng con hằng trông cậy nơi Ngài.

Lạy Chúa, cùng với tác giả thánh vịnh 33 (32), con thành tâm tin nhận Chúa là Tình Yêu và là Ðấng uy linh cao cả. Từng ngày sống trôi qua, Chúa đã bao bọc và cứu độ con bằng tình thương diệu vời. Nguyện xin Chúa mở rộng lòng con và giúp con khi biết đón nhận ân lộc tình yêu nơi Chúa thì cũng biết sẻ chia cho tha nhân, đồng thời giữ trọn niềm cậy trông vào Chúa trong mọi hoàn cảnh. Amen.

Nt. Maria Thérèse Bùi Thị Minh Thùy, O.P.

- - - - - - - - - -

[1] Ðức cha Pơrơcôpiô, bài đọc 2 Kinh sách, thứ năm tuần VI Thường Niên

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page