Niềm Tin

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 005 -

Thánh vịnh 32 (31)

Hạnh Phúc Thay Kẻ Lỗi Lầm Mà Ðược Tha Thứ

 

Thánh vịnh 32 (31) - Hạnh Phúc Thay Kẻ Lỗi Lầm Mà Ðược Tha Thứ.

Nt. Maria Thérèse Bùi Thị Minh Thùy, O.P.

(RVA News 28-02-2023) - Cuộc sống của con người là một chuỗi những bất toàn thiếu sót. Cho dù chúng ta đã được mặc áo trắng tinh tuyền khi Rửa Tội, nhưng chúng ta vẫn tiếp tục phạm tội, quay lưng lại với Thiên Chúa. Ðã vậy, chúng ta còn làm tổn thương anh chị em cách này hay cách khác. Nhìn về chính mình, ta phải sám hối để xin ơn tha thứ và làm mới lại các tương quan. Nhìn về anh chị em có lỗi với ta, ta phải mở lòng tha thứ. Ngang qua những trải nghiệm và kinh nghiệm riêng, tác giả thánh vịnh 32 (31) đã reo lên tiếng ca của một tâm hồn hạnh phúc vì được tha thứ. Chúng ta cùng thành tâm sám hối, cùng trở về và cùng reo vui vì ơn tha thứ Chúa ban theo tâm tình của tác giả thánh vịnh.

Hạnh phúc thay, kẻ lỗi lầm mà được tha thứ,

người có tội mà được khoan dung.

Hạnh phúc thay, người Chúa không hạch tội,

và lòng trí chẳng chút gian tà.

Ở đây, điểm nhấn trong lời thánh vịnh này cho thấy ơn tha thứ không khởi đi từ những nỗ lực và cố gắng cá nhân, nhưng đến từ lòng thương xót vô bờ của Thiên Chúa. Thiên Chúa yêu thương hết mọi người, kể cả tội nhân và luôn sẵn sàng gửi trao ơn tha thứ cho những ai thành tâm, biết ý thức giữ gìn trí lòng ngay thẳng, chẳng chút gian tà.

Ðể rồi, lúc tiến xa hơn trong hành trình tìm kiếm ơn tha thứ và ước muốn rời xa khỏi những lối đường xưa cũ của tội, tác giả thánh vịnh chân thành nhìn nhận:

Bao lâu con lặng thinh không thú lỗi,

thì gân cốt rã rời, cả ngày con gào thét.

Vì ngày đêm con bị tay Ngài đè nặng,

nên sức lực hao mòn, như bị nắng mùa hè thiêu đốt.

Bởi thế, con đã xưng tội ra với Ngài,

chẳng giấu Ngài lầm lỗi của con.

Con tự nhủ: "Nào ta đi thú tội với Chúa"

và chính Ngài đã tha thứ tội vạ cho con.

Ân phúc cao vời đã đổ tuôn đầy tràn cho cõi lòng của người hằng khát khao trở về cùng Chúa. Chắc chắn, ơn thánh không bao giờ vơi thiếu cho bất cứ ai và quyền uy của Chúa cũng không hề giảm suy theo năm tháng vì lỗi tội của con người. Vậy nên, cho dù thấu tỏ mọi sự, Thiên Chúa vẫn luôn kiên nhẫn mời gọi, đợi chờ thế nhân vốn là tội nhân quay về làm hối nhân, để một ngày nào đó sẽ trở thành thánh nhân: "Sống thánh thiện trong cách ăn nết ở, để nên giống Ðấng Thánh đã kêu gọi anh em." (1Pr 1,15)

Và khi đã tìm ra cho chính mình lối đường trở về cùng Chúa, tác giả thánh vịnh cũng muốn cho tha nhân cùng được bước đi trên con đường lành thánh ấy, nên tác giả đã mời gọi:

Vì thế, ai là người hiếu trung với Chúa

sẽ kêu cầu Ngài lúc gặp cảnh gian truân...

Liền sau tâm ý này, tiếng lòng cậy trông và vui mừng của người đã nhận lãnh ơn tha thứ càng thêm phần vững vàng, mạnh mẽ:

Chính Chúa là nơi con ẩn náu,

giữ gìn con khỏi bước ngặt nghèo.

Khắp bốn bề, Chúa làm trổi vang lên

những khúc ca mừng con được giải thoát.

Không những thế, người ấy còn cảm biết Thiên Chúa hằng luôn để mắt nhìn, Chúa hằng ấp ủ thương yêu những ai tin cậy Chúa, Ngài trao ban lời răn dạy, chỉ cho biết đường lối phải theo và ban lời khuyên nhủ.

Cuộc tìm kiếm và tìm thấy an bình tròn đầy nhờ những lần hối thúc chính mình trở về với Chúa từ nhân đã diễn ra. Về phần chúng ta, nếu ta dứt khoát không để mình cứ mãi quẩn quanh trong tội và quyết tâm quay về cùng Chúa, thì chắc chắn Chúa sẽ rộng tình thứ tha và không ngừng thi ân giáng phúc.

Ðể tiếp thêm động lực cho những lần trở về, ước gì chúng ta có thể nhận thấy mình nơi chân dung của người con hoang đàng quyết tâm về với người cha nhân hậu, vốn là hoạ ảnh của Thiên Chúa. Và nếu chúng ta sống bê tha phóng túng, nếu có khi nào chúng ta sai lỗi hay phạm tội, nếu chúng ta rơi vào vực thẳm của tội ngạo ngược bất kính và hư hỏng hoàn toàn, thì một lần nữa chúng ta hãy đứng lên, trở về với một người cha tốt lành như thế, theo tấm gương của người cha ấy kêu mời.[1] Khi làm được điều này, tâm tư mỗi người cũng ngập tràn hân hoan mà hoà chung với lời gọi mời:

Hỡi những người công chính,

hãy vui lên trong Chúa, hãy nhảy mừng.

Mọi tâm hồn ngay thẳng, nào cất tiếng hò reo.

Lạy Chúa, khi đọc một cách ý thức từng lời thánh vịnh 32 (31), con như nghe được tiếng thì thầm mời gọi con hãy can đảm nhìn lại chính mình, quay trở về xin Chúa thứ tha những lỗi lầm, thiếu sót. Trước những giới hạn của phận người yếu đuối, con thành tâm ăn năn và vững tin: khi có Chúa giúp, con sẽ vượt qua những biếng lười tâm linh đang vây bủa mà không ngủ yên trong mê lầm tội luỵ. Giờ đây, con cúi đầu khấn xin ơn Chúa thứ tha vì con là kẻ tội lỗi để rồi con cũng biết mở lòng tha thứ cho anh chị em đã xúc phạm đến con. Amen.

Nt. Maria Thérèse Bùi Thị Minh Thùy, O.P.

- - - - - - - - - -

[1] Thánh Phêrô Kim Ngôn, Bài đọc 2 Kinh Sách, Chúa nhật IV Mùa Chay.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page