Ngày 11.12.2001
Mượn Dao Cắt Mũi
Ngụy vương tặng cho Sở vương một mỹ nữ, Sở vương rất yêu cô gái.
Phu nhân là Trịnh Tú biết được, cũng hết sức trang điểm làm đẹp cho mỹ nữ càng thêm đẹp mê hồn thêm. Tất cả y phục, đồ chơi mà cô ta thích, bà đều cung cấp cho đầy đủ.
Sở vương nói: "Phu nhân đã biết rõ là ta yêu thương người đẹp mới đến kia, vậy mà phu nhân yêu người đẹp còn hơn cả trẩm, có thể nhìn thấy phu nhân thật giống như một hiếu tử phụng dưỡng song thân, như một trung thần phục vụ tổ quốc".
Trịnh Tú biết Sở vương không hoài nghi về sự ghen ghét của mình, bèn nói với người mỹ nữ đó: "Ðại vương rất yêu thích em, nhưng lại chán cái mũi của em, khi nào em gặp dại vương thì nên che mũi lại, như thế đại vương sẽ sủng ái em suốt đời".
Thế là người đẹp mỗi khi gặp đại vương liền dùng tay áo mà che mũi lại. Sở vương hỏi Trịnh Tú: "Tại sao mỗi khi gặp ta thì mỹ nữ phải che mũi lại".
Trịnh Tú đáp: "Thiếp nói ra ngài có nổi giận không?"
Sở vương càng thêm tò mò hỏi, Trịnh Tú trả lời: "Nó nói rằng, nó ghét nhất là mùi hôi nơi thân thể của Ðại vương".
Sở vương đùng đùng giận dữ, hạ lệnh cho thị vệ cắt mất cái mũi của mỹ nữ./,
(Hàn Phi tử)
Suy tư:
Ðàn bà cũng như đàn ông, ai cũng có máu ghen, nhưng ghen một cách "khoa học" thì chỉ có Trịnh Tú. Nói "khoa học" bởi vì bà ta ghen "có thứ tự lớp lang", có kế hoạch lâu dài mà không bị ai nghi ngờ, kể cả Sở vương.
Trên thế giới có rất nhiều người tan gia bại sản cũng vì đàn bà; có rất nhiều ông vua mất nước cũng chỉ vì đàn bà, đó là vì mê sắc đẹp của đàn bà mà sinh ra lú lẫn, chứ vì ghen mà mất nước thì hầu như hiếm thấy.
Ðàn bà càng đẹp thì càng ghen, đó là chuyện thường tình, nhưng đàn bà càng xấu thì càng ghen hơn và thâm độc hơn. Trịnh Tú chắc chắn không đẹp hơn mỹ nữ, nhưng thâm độc hơn và giàu kinh nghiệm tình trường và hiểu rõ Sở vương hơn mỹ nữ, cho nên cả Sở vương cũng như mỹ nữ đều mắc mưu bà mà không biết.
Trong tất cả các linh mục, tu sĩ nam nữ đã từ bỏ ơn thiên triệu của mình, phần lớn là vì Tình Yêu, mà tình yêu thì bắt đầu từ nét đẹp đẽ và duyên dáng của phụ nữ, đó không phải là tội, nhưng tội chính là trái tim của chúng ta "nhúc nhích" lệch lạc mà không điều chỉnh lại cho ngay. Ðiều chỉnh lại cho ngay, chính là thánh hóa sắc đẹp và nét duyên dáng ấy cho phù hợp với thân phận của mình mà cảm tạ Thiên Chúa./.
Lm. Nhân Tài, csjb.
(dịch và viết suy tư)