Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

Linh Mục Juse Maria Nguyễn Nhân Tài, CSJB. phụ trách

Prepared for internet by Vietnamese Missionaries in Taiwan


 

Ngày 31.10.2001

 

Yến Tử Kể Cười

 

Tề Cảnh công đi ngao du về phía Ngưu sơn, lúc sắp gần tới Ðăng Lâm thủ đô của nước Tề, thì đột nhiên khóc, nói: "Ðời người sao mà giống như dòng nước cuồn cuộn chảy, lìa bỏ chốn sơn hà đẹp đẽ nầy mà chết đi sao?"

Ngải Khổng, Lương Khâu Cứ nghe vậy cũng khóc thút thít, nhưng Yến tử thì lại bật cười, Tề Cảnh công nổi giận hỏi tại sao lại cười!

Yến tử trả lời: "Nếu vua dùng người đức độ tài giỏi để giữ nước Tề lâu dài, thì có Thái công, Hoàn công sẽ giữ được nước Tề lâu dài. Nếu vua dùng người dũng mảnh để giữ nước Tề lâu dài, mà người dũng mảnh để giữ nước Tề lâu dài thì có Trang công, Linh công ! Như thế thì ngài làm thế nào mà có thể đạt được ngôi báu để lập thân với đời chứ? Chỉ vì một chút chuyện nhỏ này mà ngài phải tự mình thương tâm rơi lệ, đây là việc không phù hợp với đạo đức nhân nghĩa, vua không nhân đạo tôi đã thấy một, cận thần nịnh nọt tôi thấy hai, đây chính là nguyên nhân làm cho tôi bật cười một mình vậy !"

                                                                                     (Yến tử xuân thu)

 

Suy tư :

Ở đời kẻ nịnh thì nhiều, mà người cương trực cũng không ít, nhưng những người dám nói lên sư thật thì quả là hiếm hoi.. Tất cả cũng bởi tại 3 nguyên nhân sau đây:

1-   An phận.

2-   Sợ mất lòng người khác.

3-   Nịnh.

An phận vì mặc cảm mình không bằng ai, cho nên không dám nói lên sự thật.

Sợ mất lòng người khác, vì người đó có thể là ông chủ của mình, có thể là người bạn thân của mình, và cũng có thể là ân nhân của mình.v.v... cho nên phớt lờ mọi chuyện, coi như không nghe và không biết.

Nịnh là vì muốn được an phận, nịnh cũng có thể là sợ mất lòng người khác, và do đó mà sợ mình mất đi quyền lợi, cho nên luôn tìm cách để lấy lòng người khác, nhất là những người có vai vế và địa vị trong xã hội.

     Thánh Gioan Tẩy Giả đã không an phận, cho nên ngài đã vào sống trong hoang địa (Mt 3, 1-6) để chuẩn bị làm nột cái gì đó mới hơn, lạ hơn và có ích cho mọi người hơn; ngài cũng không sợ mất lòng người khác, đã mạnh dạn tố cáo và lên án tội loạn luân của vua Hêrôde (Mt 6, 17-29), cho nên ngài đã bị chém đầu; ngài cũng không nịnh ai, mặc dù được Chúa Giêsu khen trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, không có ai cao trọng hơn ông Gioan (Lc 7, 28), cho nên ngài được gọi là người lớn nhất trong các tiên tri.

Trong cuộc sống đời thường, có lúc nào tôi đã trở nên người cương trực, và biết cười ha ha trước hoàn cảnh khó khăn?

 

                                                                                Lm. Nhân Tài, csjb

                                                                                (Dịch và viết suy tư)

 


Back to Home Page