Ngày 4.3.2002
Con Dơi Không Biết Bơi Lội
Con dơi phê phán đại chúng hành động chậm chạp, phản ứng vụng về.
Nó cũng châm biếm chú thỏ mặc dù nhảy được nhanh, nhưng không hiểu cái gì là đo bằng sóng âm thanh và luồng không khí; nó kinh ngạc về sự mù tịt của con rùa đối với trí thức thiên văn; nó càng không thể chịu đựng con gà trống có cánh, mà lại ngay cả bay như thế nào cũng không biết. Nó lớn tiếng la lên:
- "Trời ạ! Tôi không chịu nổi những người vô tri này!"
Có một ngày, con dơi không cẩn thận nên bị rơi xuống hồ nước và chết đuối. Mặc dù nó hiểu thiên văn địa lí, nhưng đối với kĩ xảo bơi lội thì lại dốt đặc cán mai.
(Hạnh Lâm Tử)
Suy tư:
Ông bác sĩ giỏi nhất thành phố về quê chơi, cũng chẳng biết làm sao mà bắt con cá lóc đang ở trong cái nơm dưới nước cho bằng bác nhà quê.
Các ông kĩ sư xây dựng biết bao nhiêu là công trình nổi tiếng, cũng chẳng làm sao... đở đẻ cho con trâu được như chú bé chăn trâu.
Thế mới biết, con người của chúng ta không có thập toàn. Anh giỏi thiên văn, kẻ khác giỏi địa lí, chị hát hay, người khác đàn giỏi.v.v....
Vậy thì chúng ta lấy cớ gì mà nói: "Trời ạ ! Tôi không chịu nổi những người vô tri này" chứ?
Thiên Chúa ban cho mỗi một con người khả năng và tri thức không giống nhau, là để chúng ta bổ túc cho nhau, giúp đỡ lẫn nhau, chứ không phải để chúng ta chê người này, phê bình người nọ.
Cái đáng chê, đáng phê bình là sự thỏa mãn, kiêu ngạo và lười biếng của chúng ta mà thôi!
Lm. Nhân Tài, csjb.
(dịch và viết suy tư)