Ngày 3-3-2002
Hỏi Trời
Sen hỏi Chúa Tạo Vật:
- "Ngài coi, hơi thở của con có mùi thơm tự nhiên, mặt mày đẹp đẽ cao thượng, ngọc cốt băng thanh, không cho phép chơi bời suồng sả, lại còn thực dụng, lẽ nào con không xứng đáng đứng đầu muôn hoa, độc nhất vô nhị giữa trời đất sao?"
Chúa Tạo Vật đáp lời:
- "Ðứng đầu cũng là đứng cuối; quá lớn cũng là quá nhỏ!"
Sen bác bỏ không chịu:
- "Vậy thì Ngài không phải là Ðấng Chí Cao Vô Thượng à! Sao Ngài lại nói như thế?"
- "Cho nên" - Chúa Tạo Vật nói tiếp: "Ta PHỤC VỤ và LO LIỆU cho chúng nhân".
(Hạnh Lâm Tử)
Suy tư:
Từ khi nguyên tổ chúng ta phạm tội, thì con người trở nên kiêu ngạo, ai cũng muốn đứng trên đầu trên cổ của người khác.
Các quốc gia giàu có thì muốn thống trị các nước nghèo khác.
Người có tiền bạc ức triệu thì mua danh vọng, chức quyền, để được làm ông này bà nọ, để được đứng trên đầu trên cổ người ta.
Có người thích làm "anh hai" trong cộng đoàn, dù trình độ chẳng đến đâu, võ vẽ vài chữ cũng muốn làm "anh hai" của cộng đoàn, để chỉ tay năm ngón cho ra vẻ ta đây là "kẻ có quyền".
Chúa Kitô đến trần gian không phải để phục vụ đó sao? - "Vậy, nếu Thầy là Chúa, là Thầy, mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau. Thầy đã nêu gương cho anh em, để anh em cũng làm như Thầy đã làm cho anh em" (Ga 13, 14-15).
Muốn làm lớn thì phải làm nhỏ, có nghĩa là phải phục vụ anh em trước.
Chúa Kitô vừa phục vụ vừa lo liệu cho chúng ta:
Ngài là Thiên Chúa nên Ngài LO LIỆU.
Ngài là con người nên Ngài PHỤC VỤ.
Lm. Nhân Tài, csjb.
(dịch và viết suy tư)