Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

Linh Mục Juse Maria Nguyễn Nhân Tài, CSJB. phụ trách

Prepared for internet by Vietnamese Missionaries in Taiwan


 

Ngày 19.2.2002

 

Hoa Phong Tín Tử Mất Hồn

 

Phong Tín Tử bị lún trong ái tình mật ngọt, mỗi ngày trong óc nó luôn nghĩ đến là: tình hình của con bươm bướm. Miệng nó luôn tỉ tỉ tê tê những điều toàn là về bươm bướm. Người bàng quan nhìn thấy chịu không được, tức cười nói:

- "Quái lạ, người này làm gì mà giống như mất hồn vậy?" Chúa Tạo Vật cũng cười nói:

- "Khi anh đã yêu, tình yêu liền hình thành một xiềng xích vô hình, bắt anh ràng buộc trong thành trì nho nhỏ. Ngoài việc yêu mình ra, anh không còn nhìn thấy người nào khác!"

                                                                                (Hạnh Lâm Tử)

 

Suy tư:

Bạn đã thấy người thất tình chưa? Còn tôi thì đã thấy rồi.

Khi thất tình thì người ta đầu tóc rủ rượi, áo quần xộc xệch, mặt mày ngơ ngơ ngác ngác, miệng luôn nói lảm nhảm những câu mà thường ngày họ hay nói với người yêu.v.v... lại còn khóc, cười, hát hò thất thường. Tóm lại, họ là những con người đáng thong.

Tại sao họ thất tình?

Thưa, là vì họ đã bị người yêu ruồng bỏ, nói văn hoa hơn một chút là họ bị tình phụ. Người mà họ đã trao cho tất cả con tim, trao cả tình yêu đã cao bay chạy xa theo mối tình khác. Người yêu là hạnh phúc, là niềm vui, là cuộc sống, mà con người ta sống là nhờ những yếu tố ấy, bây giờ không còn nữa thì làm sao mà sống chứ?

Họ thất tình vì họ đã quá đặt tin tưởng vào người mà họ yêu.

Thất tình nói theo tâm lí học thì là trạng thái mất quân bình của tâm sinh lí, thế thôi, thật đơn giản.

Thánh Phaolô đã không vì Thập giá mà điên đó sao? Ngài nói ngài yêu Thập giá đến điên rồ! Nhưng cái điên của thánh Phaolô là cái điên hạnh phúc, điên vì được yêu khi mình không đáng để được yêu.

Một anh chàng nhà quê mà được một công chúa yêu thì quả là sung sướng đến phát điên lên đi chứ. Một tử tội mà được khoan hồng thì sung sướng như điên phải không nào?

Nếu như thế thì chúng ta cũng là những kẻ điên, vì chúng ta chẳng đáng được yêu mà lại được yêu vô cùng; chúng ta là những tử tội mà lại được khoan hồng, lại còn được gọi Thiên Chúa là Cha nữa chú! Dưới con mắt của người thế gian, chúng ta là những tên điên điên khùng khùng, cũng là đúng thôi.

Cái điên hạnh phúc!

 

                                                                                Lm. Nhân Tài, csjb.

                                                                                (dịch và viết suy tư)


Back to Home Page