Những Người Lữ Hành Trên Ðường Hy Vọng
của Ðức Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận
Thay Lời Kết
Con chọn Chúa:
Lạy Chúa Giêsu
Trên đường hy vọng suốt 2,000 năm nay,
Tình thương Chúa như một lượn sóng
Ðã lôi cuốn bao người lữ hành.
Họ đã yêu Chúa với một mối tình sống động,
Thể hiện qua tư tưởng, lời nói, việc làm,
Với một tâm hồn mạnh hơn mọi cám dỗ,
Mạnh hơn mọi đau khổ, hơn cả sự chết,
Họ đã là lời Chúa ở trần gian,
Ðời họ là một cuộc cách mạng,
Ðổi mới cục diện của Hội thánh.
* * *
Nhìn những tấm gương sáng ngời ấy,
Từ tấm bé con đã mang một ước vọng:
Bước toàn hiến đời con,
Cuộc đời duy nhất con đang chiếm hữu,
Cho một ý tưởng bền vững không bao giờ sụp đổ.
Và con đã cương quyết!
Nếu chúng con làm theo ý Chúa,
Thì Chúa sẽ hoàn tất ý định đó,
Và con lăn xả vào cuộc mạo hiểm mầu nhiệm này.
* * *
Con đã chọn Chúa,
Và con không bao giờ hối hận.
Con nghe Chúa bảo con:
"Hãy ở trong Thầy, trong tình yêu Thầy".
Làm sao ở trong người khác được?
Chỉ có tình yêu Chúa mới làm được sự lạ này,
Con hiểu Chúa muốn trọn cuộc đời con:
"Tất cả! vì yêu mến Chúa".
* * *
Con theo từng bước của Chúa trên đường hy vọng:
Bước lang thang ra chuồng bò Bê-lem,
Bước hồi hộp trên đường trốn sang Ai cập,
Bước bồn chồn trở về trú ngụ Na-gia-rét,
Bước phấn khởi lên Ðền thánh với Mẹ Cha,
Bước vất vả suốt 30 năm trời lao động,
Bước yêu thương ba năm rao giảng Tin Mừng,
Bước thao thức kiếm tìm chiên lạc,
Bước xót xa vào Giêrusalem đầm đìa nước mắt,
Bước cô đơn ra trước toà không một người thân,
Bước ê chề vác thánh giá lên đồi tử nạn,
Bước thất bại chết chôn trong mồ kẻ khác,
Không tiền không bạc,
Không manh áo, không bạn hữu,
Chúa Cha cũng xem chừng bỏ rơi Chúa,
Nhưng Chúa phó thác tất cả vào tay Cha.
* * *
Lạy Chúa, quỳ trước Nhà Chầu,
Một mình con với Chúa,
Con hiểu rồi:
Con không thể chọn con đường khác,
Ðường khác sung sướng hơn,
Bên ngoài vinh quang hơn,
Nhưng không có Chúa, người Bạn muôn năm,
Người Bạn duy nhất của con trên đời.
Nơi Chúa là tất cả Thiên đàng với Chúa Ba Ngôi,
Tất cả trần gian với toàn nhân loại.
Khổ đau của Chúa là của con,
Của con, nỗi khốn khổ của những tâm hồn sát cạnh,
Của con, tất cả những gì không phải an hoà,
Tươi vui, đẹp đẽ, sung sướng, dễ thương...
Của con, tất cả sầu muộn, thất vọng, chia ly, bỏ rơi,
khốn nạn...
Những gì là chính Chúa, vì Chúa đã gánh hết;
Những gì nơi người anh em, vì Chúa trong họ.
* * *
Con tin vững vàng:
Vì Chúa đã cất bước khải hoàn sống lại:
"Hãy vững lòng, Thầy đã thắng thế gian"
* * *
Vì Chúa dạy con:
Hãy bước những bước khổng lồ:
"Ði khắp thế gian rao giảng Tin Mừng".
Con sẽ lau sạch nước mắt ưu phiền
Và những con tim chán nản;
Con sẽ đưa về sum họp
Những tâm hồn xa cách;
Con sẽ đốt cháy trần gian bằng lửa tình yêu,
Thiêu sạch những gì cần phải hủy bỏ.
Ðể chỉ còn lại chân lý, công bình và yêu thương.
* * *
Nhưng lạy Chúa! Con biết con yếu đuối lắm!
Xin giúp con bỏ tính ích kỷ, yêu an nhàn;
Cho con đừng sợ kham khổ dày vò,
Không xứng tông đồ của Chúa;
Cho con sẵn sàng mạo hiểm,
Mặc cho thiên hạ khôn ngoan;
Con xin làm "đứa con điên"
Của Chúa, Mẹ Maria và Thánh cả Giuse;
Con muốn lăn xả vào thử thách,
Chấp nhận mọi hậu quả,
Và không cần biết hậu quả,
Vì Chúa đã dạy con liều mạng.
Nếu Chúa dạy con bước lên Thánh giá nằm mãi đó,
Vào trong Nhà Chầu thinh lặng cho đến ngày tận thế:
Con cũng xin liều mạng bước theo
Con sẽ mất tất cả,
Nhưng Chúa vẫn còn!
Tình thương Chúa vẫn còn!
Tràn ngập quả tim con,
Ðể yêu thương tất cả.
Và chừng ấy đủ hạnh phúc cho con.
Vì thế con xin lặp lại:
"Con chọn Chúa!
Con chỉ Muốn Chúa!
Con chỉ Muốn Vinh Danh Chúa"
Cuồng Tử
(ÐHV số 1001).