Ma Túy

Thảm Họa Do Thiếu Vắng Giê-su

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia

 

1. Ma Túy Là Kẻ Cướp

Nếu Việt Nam không có Ma Túy trong 3 năm qua (1998 - 2000) thì Nhà nước có thể đầu tư xây dựng mới được 125 ngôi trường Trung Học khang trang, tiện nghi (hơn 1 tỷ / 1 ngôi trường) hoặc xây dựng mới 2 trường đại học đạt tiêu chuẩn quốc tế. Với số tiền 125.703.000.000 đồng chi cho việc phòng chống Ma Túy trong 3 năm qua đã cướp đi niềm hy vọng được đến trường của hàng chục ngàn trẻ em Việt Nam.

Cô K.A., ở Hóc Môn, kể: "Số tiền ba mẹ gởi về để tôi làm ăn trong 20 năm qua hơn 300 lượng vàng, nhưng vì Ma Túy mà hôm nay tôi chỉ còn một mớ virus HIV trong người". Còn ông T.B., ở Bù-đăng, nói bị vợ con lạy lục xin ông ra khỏi nhà... Ông nói: "Chủ nhật này nhà trai sẽ tới xem mắt con gái tôi, sợ họ biết ông sui gia tương lai của họ là thằng nghiện,... không rước con gái tôi về". Ma Túy đã cướp một gia nghiệp ngay trên tay cô K.A. và trả lại cho cô thân tàn ma dại và một "bản án tử hình". Trong khi đó ông T.B. gần như tuyệt vọng, vì chức phận làm cha thiêng liêng biết chừng nào cũng đã bị Ma Túy cướp sạch.

Thứ bảy vừa rồi, ngồi viết bài này được ông phụ trách công tác giáo dục của một trung tâm cai nghiện Ma Túy thuật lại lời của bà L.T.M. về người con của mình: "Ở thành phố này có bao nhiêu trung tâm, con tôi đã vào cai nghiện đủ rồi. Chồng tôi đã đưa nó sang tận Trung Quốc 2 năm, nhưng khi trở về Việt Nam lại tiếp tục chích. Tôi không còn hy vọng gì nữa".

Ma Túy cướp đi tất cả những gì người ta có thể có, ngay cả niềm hy vọng. Trong thực tế Ma Túy còn làm cho lòng người trở nên đố kỵ lẫn nhau và nhất là giá trị con người trong mắt nhau đang giảm dần. Một vấn đề được nêu lên, liệu những người chơi Ma Túy có biết nó là kẻ cướp không? Nếu biết tại sao mở cửa đón nó vào nhà mình?

 

2. Những Ðáp Án Tương Ðối

Câu trả lời đầu tiên, phần chắc chắn nhiều hơn, vì hầu hết mọi người sử dụng Ma Túy đều biết mình đang đánh mất mình và nhiều thứ khác trong cơn lốc Ma Túy. Nhưng có người trong họ đã tuyên bố: "Mất mình thì đã sao, vì cứ có mình mà cứ phải ở trong đau khổ và bất hạnh thì có ích gì?" Những người sử dụng Ma Túy mà người viết bài này đã tiếp xúc đều xác nhận lỡ nghiện rồi không bỏ được nữa, nên đến giờ đến cữ phải "trả nợ" để khỏi phải bị hành xác.

Nếu như vậy, tại sao lại chơi Ma Túy mà không bỏ Ma Túy? Vấn nạn này được nhiều người trả lời. Có thể do hiện nay cơ hội tiếp xúc với Ma Túy quá dễ dàng, ngay một em học sinh cũng có thể tìm mua Ma Túy cách dễ dàng nơi những người bạn đang sử dụng hay tại những "điểm" quanh trường; Có thể do bị Ma Túy và hệ thống của nó (qua dụ dỗ đe dọa...) tấn công và kêu mời; Có thể một chọn lựa riêng tư mà ngay khi quyết định, người đó cũng không dám chắc tại sao mình lại chọn sử dụng Ma Túy trở lại; Có thể do ký ức còn lưu lại cảm giác và đã tụ lại thành một "điểm nhớ" trên não...

Với những nguyên nhân này, các nhà chức trách trên thế giới cũng như tại Việt Nam đã có những biện pháp tích cực như gia tăng truy quét và triệt hạ các đường dây buôn bán Ma Túy bằng mức án cao nhất (tử hình), các nhà khoa học ở Ðức và Nga đã tiến hành giải phẩu não, hủy đi "điểm nhớ" Ma Túy, các nhà phân tâm trị liệu ở Hoa-kỳ đã liên tục đưa ra những giải pháp điều trị... nhưng kết quả cho thấy tình trạng Ma Túy khắp nơi không sút giảm mà tăng nhanh đến chóng mặt.

Như vậy, một đáp án đúng hơn để làm nền cho việc trị liệu này có thể tìm thấy ở đâu?

 

3. Thửa Ðất Và Hạt Giống

Dưới cái nhìn của các tác giả sách Nhất Lãm, Chúa Giê-su xem lòng mỗi người là một thửa đất để gieo trồng (x. Mt 13, 3 tt) và Người cũng khẳng định "nhìn quả thì biết cây" (x. Mt 7, 16). Nên trước tiên chúng ta cần nhìn xem "cây" mang quả "Ma Túy" là cây gì?

Chị L., mẹ của em H. ở Biên Hòa nói: "Nếu sinh trong hoàn cảnh khắc nghiệt và thiếu thốn về tinh thần và vật chất mà con tôi nghiện thì đành, còn đàng này con tôi không thiếu cái đó. Trong khi bao nhiêu đứa trẻ khác phải sinh ra trong một hoàn cảnh bi đát, mà lại lớn lên thành người tốt". Phải chăng đây là một bế tắc của chính Lời chúa đối với Ma Túy?

Người viết bài trả lời chị L.: "Chị có dám chắc gia đình chị luôn hạnh phúc và không có một vết thương nào cần được chăm sóc?" Cá nhân mỗi chúng ta là thân nhân trực tiếp và gián tiếp làm cây mang "trái là đón con đón cháu nghiện Ma Túy" đã không hề có: "dâm bôn, ô uế, phóng đãng, thờ quấy, phù phép, hận thù, bất hòa, ghen tương, nóng giận, tranh chấp, chia rẽ, bè phái, ganh tỵ, say sưa, chè chén..." (Gl 5, 19 - 21) trong đời sống của mình? Nếu có thì thửa đất của chúng ta đã không là đất lý tưởng cho "hạt giống Lời" hay thửa đất chúng ta đã bị quân thù gieo vào quá nhiều "cỏ lùng" mà mình không hay biết (x. Mt 13, 25)?

Thánh Phao-lô đã quá kinh nghiệm điều này, nên đã phải thốt lên: "Sự Thiện tôi muốn thì tôi không làm, nhưng sự ác tôi không muốn, tôi lại cứ làm. Tôi thật là một người khốn nạn! Ai sẽ giải thoát tôi khỏi thân xác phải chết này?" (Rm 7, 19.24). Sự dữ đã đến, đã ngự trị và nó có thể điều khiển một phần con người (nhiều ít tùy mỗi người). Nên không phải cứ có một lý trí vững mạnh mà con người có thể chiến thắng được Ma Túy.

Như thế, sự dữ đang tiếp tục có cơ hội phát triển trái Ma Túy nơi cây là chính chúng ta, nhất là chúng ta vẫn còn cố gắng tìm cách đổ lỗi cho người khác, cố tạo ra sự lịch thiệp giả tạo, cố gắng chứng tỏ mình mạnh mẽ và đạo đức..., cố gắng níu kéo chiến lợi phẩm do sự dữ mang lại. Ðối diện với Ma Túy không còn là một thách thức hay một cuộc chiến giữa chúng ta và những chính sách bất lực hay giữa chúng ta và những người buôn Ma Túy để giành giựt người thân yêu chúng ta lại, mà đã trở thành một cuộc tâm chiến. "Chúng ta chiến đấu không phải với phàm nhân, nhưng là với những quyền lực thần thiêng, với những bậc thống trị thế giới tối tăm này, với những thần linh quái ác chốn trời cao" (Ep 6, 12).

Muốn chiến thắng trong trận chiến này, chúng ta phải cải thiện mảnh đất nơi ruộng mình, phải chuyên cần đón nhận hạt giống Lời.

 

4. Lời Mời Gọi Dấn Thân

Lời này không dành riêng cho những bạn nghiện Ma Túy theo nghĩa đen, mà cho tất cả chúng ta.

Khi ý thức tình trạng bi đát của đời mình (không tự chiến thắng sự dữ), thánh Phao-lô đã hốt hoảng kêu lên: "Tôi thật là một người khốn nạn! Ai sẽ giải thoát tôi khỏi thân xác phải chết này?" Rồi liền ngay sau đó thánh nhân quả quyết cách xác tín: "Tạ ơn Thiên Chúa, nhờ Ðức Giê-su Ki-tô, chúa chúng ta!" (Rm 7, 24 - 25). Chính Chúa Giê-su sẽ giải thoát chúng ta khỏi sự dữ và chính Chúa Giê-su sẽ chiến thắng sự dữ nơi thân xác chúng ta chứ không phải tự chúng ta.

Bình ở Gò Vấp nói: "Em không thực sự tin, nhưng em muốn để Giê-su làm chủ em một lần xem sao. Ngày hôm đó đã gởi tiền ra ngoài để mua hàng và những chiến hữu đã mang hàng đến tận nhà cho em đến 3 lần trong một ngày, tay em không cách nào chạm đến được nó". Bình xác nhận: "Chỉ có Chúa mới cản trở em được như vậy" Ðức Hồng Y Phan-xi-cô xa-vi-ê của chúng ta đã nói trong Ðường Hy vọng như sau: "Mỗi ngày hãy nói với Chúa: Xin cho con bớt tin con đi một chút để con tin Chúa hơn một chút".

 

5. Kết

Hiện nay ở Châu Mỹ, Châu Âu và một số nước Châu Á công nhận có 3 phương pháp cai nghiện Ma Túy: Trước tiên là phương pháp can thiệp vào thể lý bằng Y Học (thuốc, giải phẩu, châm cứu...), kế đó là các phương pháp tâm lý trị liệu, và thứ ba là tâm linh trị liệu. Do đó những vấn đề vừa nêu không phải là một sự "suy tư bàn giấy" mà là một đúc kết kinh nghiệm ban đầu về phương pháp "Giê-su trị liệu" đã được chúng tôi theo đuổi gần 10 năm nay. Những kinh nghiệm này được khích lệ hơn khi đối chiếu với các phương pháp trị liệu tâm linh của 18 trung tâm thuộc Làng Hy Vọng ở Bra-xin và ở Ðức, do các cha Dòng Anh Em Hèn Mọn (OFM) của Thánh Phan-xi-cô, cùng với một số giáo dân khởi xướng và trung tâm cai nghiện Ma Túy của Hội Thánh Phúc Âm Ngũ Tuần ở Hoa Kỳ, đã có kết quả chống tái nghiện Ma Túy cao nhất ở Mỹ hiện nay là 64%.

Tuy nhiên, phương pháp và kỹ thuật chỉ là con đường đưa đến mạch nước chứ không phải là suối nguồn, nên việc gặp gỡ Chúa Giê-su trực tiếp qua Thánh Thể và Kinh Thánh một cách trung tín là một bảo đảm thành công. Kinh nghiệm cho biết, một anh em đang cai nghiện mà ngưng đọc Kinh Thánh thì việc tái nghiện chắc chắn sẽ trở lại trong thời gian ngắn nhất.

 

An Thanh, DCCT, 8.6.2001

 

(Trích dẫn từ Ephata Việt Nam số 20, năm 2001)


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page