Chúa Nhật 30 Thường Niên C
Tự Hào
X
Lời Chúa (Lc 18,9-14)
9
Khi ấy, Ðức Giêsu kể dụ ngôn sau đây với một số
người tự hào cho mình là công chính mà khinh chê người
khác: 10 "Có hai người lên đền thơ cầu nguyện.
Một người thuộc nhóm Pharisêu, còn người kia làm nghề thu
thuế.
11 Người Pharisêu đứng riêng một mình, cầu nguyện rằng: "Lạy Thiên Chúa, xin tạ ơn Chúa, vì con không như bao kẻ khác: tham lam, bất chính, ngoại tình, hoặc như tên thu thuế kia. 12 Con ăn chay mỗi tuần hai lần, con dâng cho Chúa một phần mười thu nhập của con. 13 Còn người thu thuế thì đứng đằng xa, thậm chí chẳng dám ngước mắt lên trời, nhưng vừa đấm ngực vừa thưa rằng: "Lạy Thiên Chúa, xin thương cót con là kẻ tội lỗi."
14
"Tôi nói cho các ông biết: người này, khi trở xuống
mà về nhà thì đã được nên công chính rồi; còn người
kia thì không. Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn
ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên."
X Suy Niệm
Ðạo đức là một điều tốt,
nhưng tự hào về đạo đức của mình lại là một nguy cơ
Làm việc lành là một điều tốt,
nhưng nếu việc lành khiến tôi khinh miệt tha nhân
thì thật là nguy hiểm.
Dụ ngôn trên đây cho thấy hai khuôn mặt trái ngược:
người pharisêu công chính và người thu thuế tội lỗi.
Chúng ta cần hình dung cách đứng cầu nguyện của họ,
và cần suy nghĩ về lời họ thưa với Chúa.
Lời nguyện nào cũng phản ảnh tâm hồn.
Người pharisêu trước hết dâng lời tạ ơn Thiên Chúa,
vì ông thấy mình hơn kẻ khác nhiều.
Ông liệt kê những tội ông không hề phạm,
và những việc đạo đức ông quen làm,
vượt quá điều Lề luật đòi hỏi.
Ông vừa cầu nguyện, vừa liếc mắt nhìn
anh thu thuế đứng ở xa phía dưới.
Ông thấy mình hơn hẳn anh ta.
Ðúng ông là một người giàu,
vì ông chẳng có gì phải nài xin Thiên Chúa.
Ngược lại, anh thu thuế lại là người nghèo.
Anh muốn làm lại cuộc đời,
nhưng hầu như không sao làm nổi.
Nếu hoán cải, chắc anh phải bỏ nghề,
nhất là phải bồi thường mọi gian lận xưa nay.
Anh không dám ngước mắt lên trời,
chỉ biết đấm ngực nài xin lòng thương xót Chúa.
Thiên Chúa sẽ nghiêng về phía ai?
Ngài không nghiêng về người pharisêu,
kẻ tự hào mình công chính và khinh rẻ tha nhân,
nhưng Ngài cúi xuống người thu thuế
và đáp lại lời nài xin của anh,
vì anh không cậy dựa vào công đức của mình
nhưng vào lòng thương xót Chúa.
Chúng ta không thể làm cho mình nên thánh thiện
chỉ nhờ thi hành những việc đạo đức nào đó.
Chúng ta cũng không thể mua được Nước Trời
chỉ nhờ những cố gắng của bản thân
Trở nên thánh, nên công chính
là việc Chúa làm nơi tôi,
là quà tặng Ngài ban cho tôi.
Tôi chỉ cần khiêm tốn mở ra,
để cho Ngài chiếm lấy mọi khoảng đời của mình,
chi phối mọi khoảnh khắc của ngày sống.
Nên thánh là để cho Chúa chinh phục và yêu thương.
Thánh nhân chẳng bao giờ là người tự hào,
nhưng là người càng lúc càng cần đến Thiên Chúa.
X Gợi Ý Chia Sẻ
Bạn nghĩ gì với những lời cầu nguyện của bạn? Có khi nào nó giống với lời cầu của người pharisêu không?
Chúng
ta thường xét đoán người khác theo cái nhìn bên ngoài.
Có khi nào bạn thấy mình mắc phải sai lầm khi vội vã xét
đoán người khác không?
X
Cầu Nguyện
Lạy Chúa,
khi đến cới Chúa
con tháo bỏ đôi giày những tham vọng của con
con cởi bỏ đồng hồ thời khóa biểu của con,
con đóng lại bút viết các quan điểm của con,
con bỏ xuống chìa khóa sự an toàn của con,
để con được ở một mình với Ngài.
Lạy Thiên Chúa duy nhất và chân thật,
sau khi được ở với Ngài,
con sẽ xỏ giày vào
để đi theo con đường của Chúa
con sẽ đeo đồng hồ
để sống trong thời gian của Chúa,
con sẽ đeo kính vào
để nhìn thế giới của Chúa,
con sẽ mở bút ra
để viết những tư tưởng của Chúa,
con sẽ cầm chìa khóa lên
để mở những cánh cửa của Chúa.
Graham Kings