Mạch Nước Trường Sinh

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 98 -

Nền Tảng Xây Dựng Cuộc Sống

 

Sau bao lần lẩn trốn, cuối cùng, ba tên tội phạm lì lợm cũng bị các nhà chức trách tóm gọn. Ba tên trộm đó là Bruno, Cruttondo và Presdo. Ngày xét xử đã đến, ba tên tội phạm bị kết án chết treo. Tới ngày hành hình, ba tên tội phạm ăn năn hối hận và thề với Chúa rằng nếu Chúa cứu họ thoát khỏi án xử chết treo, họ sẽ quyết định hiến thân dâng mạng sống cho Chúa. Rồi dàn xử án treo được di chuyển khỏi chân họ, ba tên trộm nhận thấy những sợi dây thừng chắc nịch thắt chặt vào cổ họ một cách chậm rãi, sự sống của họ dần dần bị lấy đi. Sau đó, Bruno kêu trách Chúa:

- Sao Chúa không để con sống vì con đã hứa với Chúa là nếu Chúa để con sống, con sẽ hiến thân để làm linh mục cho Chúa mà.

Thình lình một luồng ánh sáng chói lóa chiếu thẳng vào sợi dây thừng treo trên cổ Bruno và làm cho sợi dây đứt ra. Hắn ta rơi xuống đất, một sự hỗn loạn đã diễn ra và Bruno lập tức chạy trốn vào rừng.

Cruttondo trách Chúa:

- Sao Chúa không để cho con sống, con đã hứa với Chúa là nếu còn sống, con sẽ hiến dâng cho Chúa, con sẽ hiến thân để tận hiến cho Chúa trong đời tu. Con muốn làm một thầy tu để sống cả đời, chỉ để đền tội lỗi cho con nơi sa mạc hoang vắng.

Ðột nhiên một luồng ánh sáng chiếu rạng vào sợi dây thừng treo trên cổ Cruttondo và làm cho sợi dây đứt ra. Hắn ta rơi xuống đất. Một sự hỗn loạn đã diễn ra và Cruttondo lập tức chạy trốn vào rừng. Còn Presdo thấy thế cũng cất lời thân thưa với Chúa:

- Lạy Chúa, hai bạn của con là Cruttondo và Bruno là hai kẻ nói dối, chúng sẽ chẳng giữ lời hứa với Chúa đâu. Phần con, con hứa...

Presdo chưa kịp dứt lời thì cũng giống như hai người bạn, một luồng ánh sáng cũng chiếu vào dây thừng đang treo cổ anh, rồi dây thừng cũng đứt và anh cũng trốn thoát vào rừng.

Ba tên trộm gặp nhau giữa rừng và thuật lại cho nhau những điều xảy ra cho từng người. Bruno kể rằng anh đã thề với Chúa là nếu Chúa cứu anh khỏi chết thì anh sẽ dâng hiến cuộc đời cho Chúa trong tác vụ linh mục. Còn Cruttondo cũng kể cho hai người bạn về lời hứa của mình cho Chúa là sẽ là một thầy tu để đền tội suốt đời. Sau đó, Bruno và Cruttondo nhìn Presdo để lắng nghe anh nói gì về lời hứa với Chúa, nhưng Presdo im bặt và chẳng dám tiết lộ lời cầu khẩn của mình.

* * *

Nói xấu kẻ khác, đó là điều chúng ta thường lên án nhưng đó cũng lại là điều chúng ta thường hay lỗi phạm, bởi hình như đó là một cảm dỗ đeo đẳng con người đến gần chết như anh chàng Presdo trong câu chuyện trên, đến gần chết vẫn còn nói xấu, vì anh nghĩ đó là cách thức để anh tìm được lợi lộc cho mình. Nhưng thật ra đó là một việc hèn kém và đáng lên án, chúng ta cần phải nỗ lực để diệt trừ, nhất là trong xã hội chúng ta ngày nay, nạn nói dối và nói xấu đang lan tràn và ảnh hưởng trên tâm thức giới trẻ rất mạnh mẽ. Và nếu cứ để tình trạng này kéo dài, môi trường xấu đó sẽ không thể tạo nên những con người liêm khiết.

Với cái nhìn thành khẩn và trong sáng của Chúa là sự thật và sự sống, chúng ta hãy soi mình kỹ để thấy đâu là mối nguy hại của việc nói xấu và nói dối mà diệt trừ. Một trong những cách để người ta bớt đi lời nói xấu và trước khi đưa ra những lời nhận định về một người vắng mặt, chúng ta thử hỏi mình: "Tôi có dám nói lời ấy một cách công khai khi trực diện với người là đối tượng của những lời nói mà tôi nhắn đến hay không?"

Sự câm nín của Presdo trong câu chuyện vui trên cũng nhắc nhở chúng ta hãy nghĩ đến những hậu quả tai hại của việc nói xấu và cẩn thận trong từng lời nói của mình. Nếu chúng ta cảm thấy ngượng ngùng với câu hỏi chúng ta vừa đặt ra, chắc chắn đó không phải là những lời tốt đẹp mà chẳng qua chỉ là những lời nói xấu cho dẫu nó được cải trang dưới bất cứ hình thức nào. Càng suy nghĩ, chúng ta càng thấy việc nói xấu là hèn hạ biết là dường nào, và việc nói xấu luôn làm cho chúng ta mất bình an trong tâm hồn vì luôn cho rằng người bị ta nói xấu biết ta nói xấu về họ. Vậy, chúng ta hãy cố gắng đừng đánh mất sự bình an nội tâm, vì đó là nền tảng xây dựng cuộc sống của chúng ta. Và giờ đây, chúng ta cùng nhau lắng nghe lời dạy sâu sắc của Thánh Giacôbê:

"Thưa anh em, anh em đừng nói xấu nhau. Ai nói xấu hoặc xét đoán anh em mình là nói xấu và xét đoán Lề Luật. Nếu anh xét đoán Lề Luật, thì anh không còn là kẻ vâng giữ, mà là kẻ xét đoán Lề Luật. Chỉ có một Ðấng ra Lề Luật và xét xử, Ðó là Ðấng có quyền cứu thoát và tiêu diệt. Còn anh là ai mà dám xét đoán người thân cận?" (Giacôbê 4:11-12)

"Thánh Phaolô trong thư gửi giáo đoàn Êphêsô cũng dạy rằng:

"Anh em đừng bao giờ thốt ra những lời độc địa, nhưng nếu cần, hãy nói những lời tốt đẹp, để xây dựng và làm ích cho người nghe. Ðừng bao giờ chua cay, gắt gỏng, nóng nảy giận hờn hay la lối thóa mạ, và hãy loại trừ mọi hành vi gian ác." (Êphêsô 4:29.31)

Lạy Chúa, xin giúp chúng con thanh tẩy tâm hồn thoát khỏi những thói hư tật xấu, để người ta nhìn thấy những hành vi tốt đẹp của chúng con mà ngợi ca, cảm tạ và tôn vinh Chúa.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page