Mạch Nước Trường Sinh
(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 76 -
Con Ðường Hạnh Phúc
Có chàng thanh niên kia đã nhiều năm làm khổ cha mẹ vì cuộc sống phóng túng vô kỷ luật và khô khan nguội lạnh. Chàng không còn muốn nghe biết về Thiên Chúa và cũng không hề muốn bước chân tới nhà thờ nữa. Nhiều người thân đã hết lời khuyên bảo nhưng chàng chẳng còn muốn nghe ai nữa. Thêm vào đó, chàng lại còn thường xuyên đi lại với những bạn bè xấu và không điều gì làm vừa ý chàng được.
Tuy nhiên, mẹ chàng vẫn không thất vọng. Bà bền tâm và âm thầm ngày đêm cầu nguyện xin Thiên Chúa soi lòng mở trí cho cậu sớm sám hối trở về chính lộ.
Một hôm, vào ngày chủ nhật, bà gọi con lại gần và âu yếm bảo:
- Nếu có thể được, xin con giúp mẹ một việc. Con hãy đem gói quà này cho bà quả phụ ở ngay trước cửa nhà chúng ta bên kia đường. Sau đó, con có thể đi với chúng bạn của con và mẹ hứa sẽ không còn làm phiền con nữa.
Có lẽ vì chàng thanh niên không muốn nghe mẹ phiền trách nữa nên đã mau mắn làm theo lời mẹ. Cậu băng qua đường tới bên nhà kia và tìm đến nhà bà quả phụ. Nhà của bà chỉ vỏn vẹn là một căn phòng nhỏ, chật hẹp dưới mái nhà. Chàng không khỏi ngạc nhiên khi trông thấy bà bị bán thân bất toại nằm trên giường. Bên cạnh bà là ba đứa con nhỏ đang mếu máo khóc gì đói. Ngạc nhiên trước cảnh tượng đó, chàng thanh niên lúng túng trao gói quà cho bà rồi kiếu từ bước ra cửa. Bà quả phụ vội vàng gọi chàng thanh niên lại và nói:
- Thưa cậu, xin cậu đừng vội ra đi trước khi mẹ con tôi được cảm ơn cậu cách xứng đáng. Nguyện xin Thiên Chúa trả công bội hậu cho cậu. Cậu thật là biểu chứng tình thương của Chúa đối với mẹ con chúng tôi trong cảnh khổ đau khốn cùng này.
Chàng thanh niên bùi ngùi xúc động ra đi. Ngày hôm sau, chàng tự nguyện trở lại dưới mái nhà của bà quả phụ nghèo khổ và với gói quà trên tay, không phải là của mẹ cậu gửi đem tới, nhưng là từ túi tiền riêng của cậu. Cậu còn ở lại lâu giờ hơn để chơi và an ủi ba đứa trẻ, con của bà nữa.
Từ ngày đó, cuộc sống chàng thanh niên thay đổi hẳn như trở bàn tay. Bình an đã chớm nở trong tâm hồn cậu. Lòng tốt đã hoán cải tâm trí cậu. Và niềm vui mỗi ngày một tươi nở thêm trên gương mặt và ánh mắt cậu.
* * *
Ðau khổ thật không khác gì con dao hai lưỡi. Ðau khổ có thể làm cho người ta nên chai đá cứng cỏi. Nhưng đau khổ cũng có thể nên như phương thế dẫn đưa con người tới bước đường hoán cải. Chúa Giêsu cũng đã tự nguyện chọn con đường đau khổ để đem ơn cứu độ đến cho nhân loại. Ngài bước đi trên con đường đau khổ để vạch đường chỉ lối cho chúng ta noi theo. Những ai muốn gặp gỡ Chúa Giêsu cần phải chấp nhận đau khổ và rồi cũng sẽ tìm được bước đường hoán cải đổi mới cuộc đời. Những người có thiện chí đến tìm gặp Chúa Giêsu, Ngài không hứa giàu sang tiện nghi dễ dãi nhưng chỉ hứa hạnh phúc thật và hạnh phúc vĩnh cửu nếu họ chấp nhận thập giá, tức là những đau khổ và những đòi hỏi của con đường sám hối cải thiện.
Khi Chúa Giêsu đang đi đường, có người đến hỏi Ngài:
- Thầy ở đâu?
Ngài trả lời:
- Con cáo có hang, con chim có tổ, con người không có chỗ dựa đầu. (Lc 9:57-58)
Con đường dẫn tới hạnh phúc thật không phải là con đường tự do phóng túng, bất luân vô kỷ luật, nhưng là một con đường sám hối từ bỏ bản thân để thực thi tình bác ái với tha nhân.
Lạy Chúa Giêsu, xin mở mắt tâm hồn con để con nhận ra thánh giá cứu độ của Chúa qua đau khổ của tha nhân và của chính bản thân con. Ước chi thánh giá của Chúa trở nên mẫu gương cho con và là ánh sáng cho đêm tăm tối, để nhờ đó con không còn đau khổ như một tai họa hay một điều vô lý nhưng như một lời mời gọi thống hối và như dấu chỉ cho thấy con đang thuộc về Chúa.