Mạch Nước Trường Sinh
(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 74 -
Nguy Hại Của Lòng Tham
Hôm ấy, một người ẩn tu trong rừng vắng trở về hốc đá để nghỉ ngơi sau những giờ lâu dài ăn chay cầu nguyện. Vừa bước vào trong hang giữa bóng tối lờ mờ, người ấy nhận ra ánh sáng lấp lánh của một kho tàng quý giá ẩn giấu trong đó. Vị chân tu vừa chạy ra khỏi hốc đá vừa kêu lớn tiếng:
- Dấu chỉ của sự chết! Sự chết! Ðó chính là Sự chết kinh hoàng!
Nghe tiếng vị ẩn tu kêu thất thanh, có ba tên cướp ẩn núp gần đó nhìn quanh quẩn không thấy gì nguy hiểm liền ló đầu ra hỏi:
- Thưa ông, ông thấy sự chết ở đâu vậy. Hãy chỉ cho chúng tôi với để biết mà xa tránh.
Vị ẩn tu dẫn ba người ấy trở lại hốc đá và chỉ cho họ thấy kho tàng đang để lộ trong bóng tối trên mặt đất. Vừa trông thấy kho tàng, ba tên cướp khôn ranh nói với vị ẩn tu:
- Thưa ông, ông nói rất đúng. Ông nên tránh khỏi sự chết ghê rợn này.
Vị ẩn tu vừa đi khỏi thì ba tên cướp bàn bạc với nhau phải làm thế nào để di chuyển kho tàng lớn và quý giá đi được? Ẩn nấp bao nhiêu lâu rồi, nên cả ba đều đói bụng. Cuối cùng, họ quyết định cho một người vào làng mua thật nhiều thức ăn trong khi hai người sẽ ở lại canh chừng kho tàng ấy.
Nhưng tên cướp được cử vào làng mua lương thực vừa đi vừa thầm nghĩ: "Ðược đấy, vào làng mình sẽ ăn uống no thỏa, sẽ mua thật nhiều lương thực và sẽ bỏ thuốc độc vào số lương thực đó cho hai tên kia. Như thế, mình sẽ được toàn quyền trên cả kho tàng khổng lồ ấy".
Trong khi đó, hai tên ở lại hang canh giữ kho tàng cũng lập mưu kế để chiếm đoạt kho tàng. Họ nói:
- Kho tàng chia đôi dĩ nhiên được phần lớn hơn là chia ba.
Vì thế, vừa khi tên kia trở về với lương thực trên tay, liền bị họ giết và giành lấy lương thực. Tiếc thay, mọi mưu kế được thi hành đúng mức. Quả thật, một tên cướp bị giết tại cửa hang và hai tên kia cũng bị chết vì trúng độc. Cả ba tên cướp đều chết thảm thương chỉ vì lòng tham lam của cải đã làm mờ mắt và làm cho tâm trí họ cũng ra u mê tối tăm.
Quả thật đúng như điều chúng ta thường nghe nói: "Tham thì thâm". Kinh nghiệm trong đời sống thực tế cũng đủ minh chứng bài học khôn ngoan đó. Thế nhưng, trên đời này vẫn còn có nhiều người tiếp tục khờ dại chạy theo của cải hay hư nát và mau qua và để cho tâm trí mình bị mê hoặc, bị u mê chai đá. Tiền bạc, của cải vật chất vốn là người đầy tớ tốt và hữu ích cho những ai biết khôn ngoan quản lý và làm chủ nó. Nhưng đối với những ai chấp nhận trở nên nô lệ cho tiền bạc thì chính nó lại trở thành ông chủ rất xấu và độc ác, đến nỗi không còn biết tới lương tri là gì nữa.
Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu đã dùng nhiều dụ ngôn để cảnh cáo dân chúng về những nguy hại của lòng tham lam tiền bạc và sự xấu xa của tính hà tiện ích kỷ. Qua dụ ngôn người phú hộ giàu có và ông Lazarô nghèo khó (x. Lc 16:19-31), Chúa Giêsu cho thấy rõ sự trái ngược giữa thực tại mau qua ở trần gian và số phận đời đời không thể thay đổi sau khi chết. Sự giàu sang trần thế chẳng là gì so với sự phong phú trên thiên đàng sau này. Ở trần gian, người phú hộ sống trên nhung lụa, gấm vóc, ăn sang mặc sướng, ngày ngày yến tiệc linh đình. Nhưng bên kia sự chết lại phải chịu cực hình và trầm luân muôn đời. Còn ông Lazarô suốt đời sống nghèo khổ bữa no bữa đói, nhục nhã ngửa tay ăn xin từng miếng bánh vụn, nhưng sau khi chết lại được hưởng hạnh phúc trong lòng tổ phụ Abraham.
Thật vậy con người chào đời trần truồng và rồi cuối cùng sẽ phải từ giã thế trần với hai bàn tay trắng, không thể đem theo mình được cho dù chỉ 1 đồng xu nhỏ mà thôi. Chỉ những ai biết khôn ngoan dùng của cải để làm việc lành phước đức, tức là biết thu tích cho mình những kho tàng bất diệt sau này.
Chúa Giêsu không miệt thị của cải cũng không kết án những người giàu sang phú quý, nhưng Ngài muốn đặt ra một phương thức chữa trị lòng tham vô đáy của con người. Ngài công bố hạnh phúc cho những người sống cảnh nghèo khó vì Nước Trời. (x. Mt 5:3)