Mạch Nước Trường Sinh
(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 67 -
Tin Tưởng Và Chờ Ðợi
Ngày xửa ngày xưa, cô con gái đẹp nhất của Kalessuam là công chúa Larazusa đã yêu Kadaliam, một chàng thanh niên vừa đẹp trai vừa cao thượng. Tuy nhiên, có một sự xích mích giữa nhà vua và cha của Kadaliam nên ông một mực không chấp nhận cô con gái của mình yêu Kadaliam. Cô công chúa Larazusa và chàng Kadaliam đã cố gắng thuyết phục cả hai bên để họ có thể liên đới chặt chẽ với nhau nhưng vẫn không được. Cuối cùng, hai người đã bí mật thực hiện kế hoạch của mình, họ quyết định trốn cha mẹ bỏ đi đến một vùng đất mà họ có thể sống hạnh phúc bên nhau một cách tự do.
Vào một buổi chiều mà hai người yêu đã đến điểm hẹn để thực hiện kế hoạch của mình. Khi những tia nắng còn vảng lảng cũng dần tắt và bóng đêm đã dần xuống trên mặt đất, cô công chúa Larazusa đến gặp Kadaliam trên một ngọn đồi. Khi họ vừa gặp nhau thì cả hai cũng bị quân lính của nhà vua xuất hiện để tách lìa công chúa và chàng Kadaliam. Hiển nhiên là nhà vua đã biết rõ kế hoạch của hai người. Quân lính của nhà vua lập tức kéo Kadaliam ra khỏi cô công chúa. Lúc này, nàng cũng hoàn toàn bất lực trước toán lính của nhà vua. Trong lúc đó, công chúa quá đau đớn và uất hận đứng nhìn quân lính kéo lê Kadaliam đi và cô chỉ nghe tiếng người yêu mình là chàng Kadaliam lặp đi lặp lại câu nói: "Anh sẽ trở lại với em! Anh sẽ trở lại với em!" Công chúa ngậm ngùi cay đắng khi bóng đêm bao trùm tất cả, cô chẳng nhìn thấy gì mà chỉ còn nghe tiếng nói của Kadaliam vọng lại: "Anh sẽ trở lại với em!"
Nhiều năm trôi qua, công chúa đã từ chối biết bao lời cầu hôn của những chàng trai tài giỏi. Cô cũng phớt lờ chẳng thèm nghe sự thúc giục của vua cha. Ngày ngày, từ sáng sớm, công chúa đến nơi mà nàng và Kadaliam đã chia tay rồi ở lại đó trong sự trống vắng im lìm của lòng mình, mãi cho đến khi hoàng hôn buông xuống nàng mới trở về hoàng cung. Những lời trăn trối của Kadaliam vẫn cứ vang vọng nơi tâm hồn của công chúa. Bản tính ương ngạnh và bướng bỉnh của cô công chúa đã làm cho vua cha nổi giận, ông đã từ bỏ công chúa và tước mất chức vị của cô. Vua cha đuổi công chúa ra khỏi kinh thành và cô đã phải sống trong cảnh thiếu thốn nghèo nàn. Cô dựng một túp lều trên đồi, nơi hai người ngày trước đã bị tách biệt khỏi nhau để tiếp tục chờ đợi mong cho đến khi Kadaliam trở lại, vì cô tin vào lời hứa của Kadaliam rằng: "Anh sẽ trở lại với em!"
Sau đó nhiều năm, công chúa đã già nua. Một ngày nọ, từ cửa sổ khi cô đang chăm chú nhìn cảnh mặt trời lặn và cũng đúng vào thời điểm mà Kadaliam đã bị đưa đi khỏi cô, cô nhìn thấy một gã đàn ông già nua tàn tạ đang tiến thẳng đến túp lều của cô. Lập tức, cô nhận ra đó chính là Kadaliam, người mà cô đã từng chờ mong trong 40 năm qua. Cô chạy lại, ôm chầm lấy Kadaliam và khóc tức tưởi. Kadaliam cũng xúc động không kém, nhưng cố bình tĩnh gắng hỏi cô công chúa với giọng nghẹn ngào:
- Tại sao em lại chờ anh đến lâu thế?
Công chúa trả lời:
- Bởi vì lúc nào em cũng lặp lại lời anh đã hứa rằng: "Anh sẽ trở lại với em!", chính điều đó đã giúp em vượt qua khỏi gian nan, thử thách và phải từ bỏ tất cả để chờ đợi cho đến khi anh trở lại.
Câu chuyện trên đây cũng chỉ là một trong biết bao câu chuyện chúng ta đã đọc được trong những cuốn tiểu thuyết lãng mạn. Tuy nhiên, chúng ta luôn xúc động trước những tình cảm cao đẹp và những tấm lòng hy sinh quảng đại vì tình yêu mà người ta trao cho nhau.
Trong câu chuyện trên đây có một chi tiết đáng cho chúng ta lưu tâm là lý do duy nhất để cô công chúa sẵn sàng đón nhận tất cả đau khổ và hy sinh đến tột cùng vì cô tin tưởng vào tình thương của người yêu, đồng thời cô luôn nhắc lại lời hứa của người yêu cũng như luôn làm sống lại lời hứa ấy trong từng giây phút của cuộc đời cô.
Tấm gương của cô công chúa có thể giúp chúng ta rút ra bài học cho mình về một thái độ chờ đợi tích cực trong khi chúng ta trông chờ ngày Chúa đến nhân kỷ niệm ngày Chúa giáng trần. Chúa đến với mỗi người chúng ta và Ngài sẽ đến trong cuộc tái lâm vinh hiển của Chúa. Chúa Giêsu đã chết vì chúng ta và Ngài cũng để lại cho chúng ta những lời tâm huyết đã trở thành của ăn nuôi sống chúng ta. Vậy, chúng ta hãy tin tưởng vào tình thương của Chúa và để cho Lời Ngài sống lại trong mỗi giây phút của cuộc đời ta, để sức mạnh của Lời Chúa sẽ củng cố đức tin và lòng trung thành của chúng ta cùng dẫn chúng ta đi qua các nẻo đường của cuộc đời. Nhờ đó, cuộc đời chúng ta sẽ trổ sinh hoa trái của tình thương và lòng thuỷ chung, là chiếc nôi cho Chúa ngự vào trong mùa hồng phúc này.