Mạch Nước Trường Sinh
(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 65 -
Ðón Nhận Sự Thật
Có một người thợ đục đá luôn than thân trách phận vì anh cảm thấy cuộc đời của một người thợ đục đá như anh thật là buồn tẻ và bất hạnh. Một ngày nọ, khi anh đang đục đá, thì có một vị vua đi qua với đoàn tùy tùng rất sang trọng. Anh thưa với Chúa:
- Lạy Chúa, xin cho con trở thành một vị vua bởi con đã quá mệt mỏi với công việc đục đá này, con thích là một ông vua hơn là một người thợ đục đá.
Lập tức, anh được trở thành một vị vua. Khi đã lên ngôi, một lần du hành đi thăm thần dân, thấy trời nắng chói chang nóng nực quá, vua liền thưa với Chúa:
- Chúa ơi, con cảm thấy mặt trời còn quyền thế hơn cả một vị vua và con muốn làm mặt trời.
Lập tức, nhà vua được biến thành mặt trời. Khi đã là mặt trời, anh cảm thấy rất vui vì ánh sáng từ mặt trời chiếu soi vạn vật khắp mọi nơi. Một buổi sáng nọ, một đám mây che khuất mặt trời. Ông mặt trời bực bội và nghĩ rằng có lẽ làm đám mây thì hay hơn, vì đám mây còn có thể che khuất được ánh mặt trời. Anh liền thưa với Chúa:
- Chúa ơi, con muốn trở thành một đám mây.
Và đột nhiên anh trở thành đám mây. Sau đó, đám mây làm mưa và gây nên một trận lũ lụt. Ðám mây nghĩ: "Ta lấy làm hãnh diện và sung sướng khi làm một đám mây, vì lúc này sức mạnh của ta thật vô song". Nhưng rồi anh nhận thấy một hòn đá lớn đã ngăn cản được dòng nước lũ, và anh lại nài nỉ với Chúa:
- Thưa Chúa, con cảm thấy tảng đá kia còn vĩ đại hơn cả dòng thác lũ, vì thế nó đã cản được dòng nước lũ đang cuốn đi biết bao vạn vật trên mặt đất này, rồi anh cũng được trở thành một tảng đá to như anh mong ước.
Một ngày nọ, một người thợ đục đá đã đến đục đẽo và chia cục đá của anh thành nhiều mảnh. Và anh lại xin Chúa cho mình trở thành người thợ đục đá. Bây giờ, anh thấy rất hạnh phúc vì làm một người thợ đục đá vĩ đại và quyền thế hơn mọi sự. Thế là anh lại trở thành một người thợ đục đá như ban đầu.
Trong cuộc sống, chúng ta thấy có những người chỉ thích sống với thái độ mà người ta quen gọi là thường "đứng núi này trông núi nọ". Và nếu những ai thuộc mẫu người như vậy thì cũng chẳng khác gì anh thợ đục đá trong câu chuyện vui trên, đó là thái độ của những kẻ thích tự cao tự đại, không bao giờ chấp nhận con người của mình cũng như luôn thấp thỏm và lo lắng khi thấy có người khác trỗi vượt hơn mình. Thái độ này rất tai hại vì nó luôn làm cho ta cảm thấy bồn chồn, lo lắng, không bao giờ được bình an và cũng khó đón nhận những thành công của người khác. Người có thái độ này sẽ luôn bị dằn vặt và đau khổ vì những giới hạn của mình. Họ luôn tưởng tượng vào ao ước những điều vô thực. Và khi không đạt được những điều mình mơ ước thì trách cứ Thiên Chúa và anh chị em. Phàn nàn và bất an là căn bệnh thường xuyên của những người sống trong tâm trạng đó.
Ðọc lại Tin Mừng, chúng ta thấy trong thời Chúa Giêsu đã có rất nhiều người Do Thái thường xuyên phàn nàn và trách cứ Chúa. Nhưng khi đã gặp Chúa một cách sâu xa thì tất cả dường như được đổi mới, những buồn lo, uất hận, sự cao ngạo và thái độ nghi ngờ cũng biến mất, rồi các khúc mắc cũng được giải quyết êm thấm và trọn vẹn, kết quả là sẽ không còn lời than vãn nào nữa.
Nhìn lại đời sống của mỗi người chúng ta trong tương quan với Thiên Chúa, chúng ta biết rằng mỗi chúng ta cũng được mời gọi để ngưỡng vọng về sự hoàn trọn, đó là lý tưởng mà mỗi người chúng ta cần đạt đến. Chính vì vậy, chúng ta hãy nhìn vào Chúa để họa lại hình ảnh của Ngài mỗi ngày một trọn vẹn hơn. Chúng ta đừng nên nhìn và so sánh mình với bất cứ ai. Nếu có thì trước hết phải chuẩn bị cho mình có được một tâm hồn trong sáng, một thái độ khiêm nhường và khôn ngoan. Chỉ khi đó chúng ta mới biết mình cần phải làm gì và phải làm như thế nào. Rồi tất cả những hành động của chúng ta phải là phát sinh từ lòng yêu mến và ao ước được trở nên hoàn trọn như Chúa mời gọi. Thái độ nội tâm đó sẽ không làm chúng ta thất vọng khi gặp thử thách gian nan, cũng không tự hào trước những thành công của mình. Nhưng trong mọi sự, dù thành công hay thất bại, chúng ta đều dâng lời tri ân cảm tạ. Ðó cũng là thái độ chờ đợi đích thực mà Giáo Hội mời gọi chúng ta sống trong Mùa Vọng này.
Lạy Chúa, Chúa đã ban cho chúng con được phúc làm con Chúa. Qua đó, chúng con nhìn ra ý nghĩa đích thực của đời mình là mong ước được trở nên giống Chúa trong mọi sự. Trong mùa Thánh ân này, xin giúp chúng con luôn kiên tâm bền chí nhìn thẳng vào Chúa và với ánh sáng của Chúa, chúng con sẽ nhìn thấy mọi sự trọn hảo và phong phú của Ngài. Nhờ đó, chúng con và mọi người sẽ được hạnh phúc đón nhận sự thật nơi Chúa và nơi chính bản thân.